Shelter là một AMV được cộng tác sản xuất bởi nhạc sĩ Madeon, DJ Porter Robinson và đặc biệt phần hình ảnh và cốt truyện được A1-Picture đảm nhiệm. Với nội dung cảm động, hình ảnh và âm thanh tuyệt hảo, trong tháng đầu tiên ra mắt, Shelter đã chạm ngưỡng gần 6 triệu lượt xem trên Youtube và nhận được rất nhiều phản hồi tích cực.
Bức thư cuối cùng
キミが生まれてから、あまりにも時間がなさすぎた。Kể từ khi con được sinh ra, cha đã không có nhiều thời gian.お母さんがなくなってからキミにどれだけの愛情をそそげただろうか・・・。Liệu cha có thể dành hết tình yêu thương cho con kể từ khi mẹ con mất không nhỉ…父さんは元気なキミをみて勇気づけられたよ (^-^)Nhìn thấy con khỏe mạnh khôn lớn cha như được tiếp thêm dũng khí vậy.本当は一緒に行ければよかったんだけど、それは出来なかった。Nếu có thể cùng con đi tiếp thì tốt biết bao, chỉ tiếc là cha không thể.全部忘れて進んで欲しいと思ったんだ・・・ キミなら大丈夫だって。Cha mong con hãy quên hết tất cả và tiến về phía trước… Nếu là con thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.さびしさを知ってしまって、思い出すだろう。Khi đã chạm phải nỗi cô đơn (buồn) rồi thì có lẽ ta cứ nhớ (nghĩ) về nó mãi.キミが強くなってこの文を読んでくれると信じて。Nhưng cha tin rằng con sẽ trở nên mạnh mẽ và đọc bức thư này.もっとたくさんの思い出を作れればよよかったね。 ごめんよ。Xin lỗi nhé, giá mà cha có thể cùng con tạo thêm nhiều kỷ niệm hơn nữa.小さい時はよくわからなかったと思うけど、今ならきっと。Khi nhỏ con có thể chưa hiểu chuyện nhưng nếu là bây giờ thì cha chắc chắn con sẽ làm được.あの日の言葉をもう一度Lại 1 lần nữa câu nói của ngày hôm đó.
(Theo Tạp chí SouL)
Bức thư cuối cùng
Con tàu vũ trụ
Con tàu vũ trụ được cha của Rin thiết kế và xây dựng trong khoảng thời gian thảm họa ập đến. Dựa vào những chi tiết trong AMV, chúng ta có thể thấy rằng ông đã làm việc suốt ngày đêm với tất cả tâm huyết của mình. Qua bản thiết kế và nội dung bức thư cuối cùng, chúng ta có thể thấy cha Rin đã muốn làm một con tàu vũ trụ cho cả hai cha con, nhưng sau đó ông đã tính toán đến khả năng sinh trưởng thể chất của Rin và quyết định sẽ chỉ đưa Rin lên vũ trụ một mình. Khung cảnh cuối phim giống như một mảnh đối lập hoàn toàn với thông điệp của AMV “Tôi không bao giờ cô độc”, một đặc trưng rất riêng trong phong cách làm phim của người Nhật.
Con tàu vũ trụ
Thảm họa diệt vong
Bối cảnh của câu chuyện này là thảm họa Mặt trăng (hoặc một vệ tinh lạc quỹ đạo) đâm vào Trái Đất. Chúng ta có thể thấy qua những bản tin về một thành phố vắng lặng không một bóng người, một bầu trời đỏ quạch và một hành tinh lớn màu đỏ che hết phần lớn không gian. Thảm họa này diễn ra trong vòng một năm: từ ngày tựu trường của Rin vào tháng Tư (chúng ta thấy hoa anh đào nở), đến lễ Giáng sinh (Rin được nhận một con gấu bông) và ngày lễ đi cầu phước vào năm mới (cảnh hai cha con đến cầu nguyện tại chùa). Khung cảnh cuối cùng về thảm họa được ghi lại qua hình ảnh phản chiếu trên chiếc kính của tàu vũ trụ.
Thảm họa diệt vong
Người cha
Cha của Rin là một kĩ sư, ông xuất hiện vào nửa sau của AMV trong những kí ức về thời thơ ấu của cô. Vì tình yêu thương Rin và mong muốn bù đắp cho Rin vì mẹ cô mất sớm, ông đã chế tạo một con tàu vũ trụ để đưa Rin thoát khỏi thảm họa diệt vong. Một điều kì lạ rằng khuôn mặt của ông thường được để trong bóng mờ, hoặc rất ít khi lộ diện hoàn toàn (trừ khung cảnh ông đứng nhìn con tàu vũ trụ đưa Rin rời khỏi Trái Đất). Chúng ta có thể giả định rằng qua một khoảng thời gian quá dài, Rin đã quên đi khuôn mặt của người cha, nhưng giả thuyết này không ổn định. Một số quan điểm khác cho rằng khuôn mặt của ông bị mờ đi là do ông đứng quay lưng về phía mặt trời – và theo một góc nhìn nào đó, điều này giống như tưởng của tượng của Rin về cha: vĩ đại, bao dung và ấm áp như vầng thái dương.
Người cha
Cơn lốc kí ức
Theo ý kiến cá nhân của mình, đây là một khung hình rất nhỏ nhưng lại chứa đựng cái nhìn tâm lí học rất tinh tế của nhà sản xuất. Kí ức mà Rin có được bây giờ là sự thật, là nỗi đau, là tất cả những gì đã bị chôn sâu và khóa chặt trong trí não của cô. Việc để cô rơi xuống một cơn lốc xoáy tạo hiệu ứng đặc biệt tốt, vừa thể hiện quy mô của kí ức, vừa thể hiện mức độ nhận biết và thương tổn đối với trái tim của Rin nếu chúng bị phát hiện (Cuối cùng, cơn lốc đã đưa Rin xuống một không gian trống rỗng, tượng trưng cho nỗi đau).
Cơn lốc kí ức
Chiếc xích đu
Khi nhìn thấy chiếc xích đu, Rin đã rất ngạc nhiên và phải nhìn lại vào chiếc máy tính bảng của mình. Cô không có nhiều kí ức về xã hội con người, vì vậy chiếc xích đu trở thành một vật quá đỗi xa lạ (Chúng ta có thể xác nhận ở cảnh trước khi Rin vui chơi cùng những trụ đá trên thềm cỏ). Tại đây, hiệu ứng tái hồi kí ức đã xảy ra, khiến cho lập trình hệ thống bị thay đổi. Những hình ảnh bắt đầu xuất hiện mà không theo chủ đích của Rin, đưa cô về quãng thời gian hạnh phúc ngày xưa.
Chiếc xích đu
Thế giới trong tưởng tượng
Mỗi ngày Rin đều xây dựng cho mình một thế giới mới, nhưng về cơ bản chúng đều là những thế giới tự nhiên và ít có hình ảnh của thế giới con người (Chúng có xuất hiện, nhưng lại trong những gam màu tối chết chóc). Chúng ta có thể lí giải điều này thông qua sự phát triển tâm lí khi Rin là một đứa trẻ. Ấn tượng về thiên nhiên luôn có một vị trí quan trọng trong não bộ của trẻ em, bên cạnh những đồ vật chúng sử dụng hằng ngày. Và chúng ta cũng không nên loại trừ giải thiết rằng cha của Rin đã khóa những hình ảnh sự vật thuộc về xã hội loài người, để không gợi nhắc cho Rin về thảm họa khủng khiếp trên Trái Đất.
Thế giới trong tưởng tượng
Chiếc máy tính bảng
Mỗi ngày thức dậy, Rin sử dụng chiếc máy tính bảng của mình để thiết kế một thế giới mới. Nếu quan sát kĩ, chúng ta có thể thấy được Rin sử dụng một phần mềm đồ họa rất hiện đai, nhưng những nét vẽ của cô lại khá sơ sài. Đó là những kĩ năng hội họa còn sót lại khi cô còn là một đứa trẻ, tức là trước khi được đưa lên vũ trụ.
Chiếc máy tính bảng
Lời dẫn truyện
Từ một bài hát với ca từ đơn giản, A1-Picture đã xây dựng nên một cốt truyện mới hoàn toàn. Câu chuyện kể về Rin, một cô gái sống trong thế giới giả lập vô hạn. Mỗi ngày khi thức dậy, cô sẽ dùng chiếc máy tính bảng của mình để sáng tạo ra một thế giới hoàn toàn mới, xinh đẹp và lộng lẫy. Rồi một ngày mọi thứ bắt đầu thay đổi, Rin nhận ra câu chuyện thật sự đằng sau cuộc đời giả lập của mình.
Bên cạnh lời bài hát, nhà sản xuất còn đưa thêm những câu nói độc thoại của Rin ở phần đầu và phần cuối. Chúng giữ vai trò tiên đoán và dự báo cho người xem về những gì sắp xảy ra và truyền tải cụ thể hơn về thông điệp của AMV này. Nhưng chúng ta vẫn biết có những điều ngôn từ thực sự không thể chứa đựng được hết.
Lời dẫn truyện
Giai điệu và tiết tấu
Shelter là một sự kết hợp tuyệt vời giữa âm nhạc điện tử và giai điệu trữ tình. Phần beat dài đầu AMV cho chúng ta một nền tảng cảm xúc rất thăng hoa, sau đó dần dần khóa chặt lấy mọi giác quan và khiến chúng ta gần như bị hút vào câu chuyện. Đã có bao nhiêu người cảm thấy hụt hẫng khi những nốt nhạc bỗng nhiên dừng lại, hoặc bất ngờ trở nên trầm lặng, báo hiệu một bước chuyển về cốt truyện và cảm xúc? A1-Picture là nhà sản xuất của rất nhiều bộ phim hoạt hình nổi tiếng, đặc biệt là Sword Art Online, vì vậy chúng ta hoàn toàn có thể hiểu được vì sao chất lượng hình ảnh của AMV này lại có thể đạt tới mức trên cả tuyệt vời.
Một trong những nguyên nhân lí giải thành công của Shelter là nhà sản xuất đã xây dựng được một góc nhìn mới về nỗi cô đơn. Đó không chỉ là một xúc cảm của con người, mà còn là nỗi đau, là niềm tin, là sức mạnh, và là một hiện thực chúng ta không thể lẩn tránh. Liệu sau khi xem AMV này, các bạn có thể nghĩ ra được một kết thúc khác cho Rin không? Hãy để lại suy nghĩ của mình dưới phần bình luận nhé!
Đăng bởi: Quỳnh Trần