Bạn đang xem bài viết Văn mẫu lớp 12: Nghị luận về nỗi sợ hãi của con người (Dàn ý + 7 mẫu) Những bài văn mẫu lớp 12 tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Nghị luận về nỗi sợ hãi bao gồm gợi ý cách viết chi tiết kèm theo 7 bài văn mẫu khác nhau cực hay để các bạn tham khảo ôn luyện củng cố kỹ năng viết văn nghị luận hay hơn.
Cuộc sống không phải để sợ mà là để hiểu. Mỗi con người chúng ta hãy hiểu đúng về giá trị, ý nghĩa của “giới hạn”; biết đặt giới hạn đúng lúc, đúng chỗ, biết bứt phá khỏi giới hạn đúng trường hợp để có được một cuộc sống tốt đẹp, thành công, bền vững hơn. Vậy sau đây là 7 bài nghị luận về nỗi sợ hãi của con người mời các bạn cùng đón đọc. Bên cạnh đó các bạn xem thêm nghị luận về mạng xã hội.
Dàn ý nghị luận về nỗi sợ hãi của con người
I. Mở bài:
– Dẫn dắt và giới thiệu khái quát về vấn đề nghị luận: nỗi sợ hãi của con người.
II. Thân bài:
a. Bàn luận về sự sợ hãi của con người trong cuộc sống
– Giải thích khái niệm “sợ hãi”:
- Là một trong những trạng thái tinh thần tiêu cực gắn với nét tâm lý hoang mang, lo sợ.
- Trạng thái cảm xúc này xuất hiện như một phản xạ tự nhiên khi chúng ta nhận ra mối nguy hại ảnh hưởng tiêu cực và đe dọa, gây ra sự nguy hiểm.
– Nêu tác hại của nỗi sợ hãi:
- Khiến con người trở nên hèn nhát, không dám đối diện với những chông gai, thử thách.
- Khiến con người không dám vượt qua giới hạn của bản thân.
b. Bàn luận về cách vượt qua sợ hãi
– Con người cần giữ được sự bình tĩnh, luôn giữ bản thân ở thế chủ động để đối mặt với những lo âu, từ đó tìm cách vượt qua và chiến thắng nỗi sợ.
– Biến nỗi sợ hãi của chính mình thành động lực để hành động thiết thực.
– Can đảm dấn thân, nhanh chóng nắm bắt lấy những cơ hội mà không hề đắn đo, do dự.
– Trước khi thực hiện mọi kế hoạch, con người cần nghiêm túc suy nghĩ về những khó khăn, rủi ro tiêu cực có thể xảy ra để vạch ra phương hướng, cách thức vượt qua.
III. Kết bài:
– Khái quát vấn đề nghị luận. Liên hệ bản thân.
Nghị luận xã hội về nỗi sợ hãi – Mẫu 1
Con người chào đời trong tiếng khóc, và cha mẹ, ông bà chào đón đứa trẻ với những giọt nước mắt hạnh phúc. Cuộc sống tiếp tục diễn ra theo vòng tuần hoàn, với sự sinh sôi nảy nở và lo lắng không ngừng của con người. Lo sợ chiếm lĩnh tâm trí, dẫn đến quên đi chuyện ăn, ngủ, gây tổn hại cho sức khỏe. Một số người còn phát triển sự sợ hãi từ nỗi lo này, khiến họ mất tự tin vào bản thân và sống trong sự ám ảnh suốt một thời gian dài. Vì vậy, có một quan điểm rất hay rằng: “Vượt qua nỗi sợ hãi là tiền đề cho sự thành công.”
Khi chinh phục đỉnh núi, chúng ta đã vượt qua. Khi đối mặt với khó khăn trong cuộc sống, chúng ta có thể khôi phục tinh thần sau thời gian tăm tối, đó chính là việc vượt qua. Vượt qua nỗi sợ hãi có nghĩa là đánh bại nỗi sợ hãi đó, tự tin thực hiện những điều mình tin tưởng, và trỗi dậy từ bên trong. Chúng ta phải cố gắng vượt qua những trở ngại để tiếp tục theo đuổi ước mơ và hoài bão của mình.
Nỗi sợ hãi là một cảm xúc tiêu cực trong tâm trí con người, khi họ không tin tưởng vào khả năng của bản thân, không dám tin vào những gì mình đã làm được, cảm thấy mình nhỏ bé và yếu đuối, và không thể đóng góp gì cho người khác. Họ sống trong sự tự ti và cô độc, tránh tiếp xúc với người khác và sợ bị lộ điểm yếu. Họ không bao giờ dám đưa ra quan điểm của mình vì sợ bị chỉ trích, và luôn tạo ra một vỏ bọc vững chắc để tự bảo vệ mình. Một cách khác, sợ hãi là một lớp bảo vệ để chống lại các yếu tố bên ngoài, tự nhận biết nguy hiểm và cố gắng tránh xa. Một số người sinh ra với sự sợ hãi, sợ ma, sợ những thứ xấu xí, đó là phản xạ bình thường hình thành từ bản năng. Có người bị ảnh hưởng bởi áp lực từ công việc và cuộc sống, dẫn đến sự lo lắng vượt quá mức và biến thành nỗi sợ hãi. Họ luôn mệt mỏi với những suy nghĩ tiêu cực.
Tiền ở đây đóng vai trò quan trọng như một sự chuẩn bị và chủ đề chính. Nó đại diện cho sự tiên phong và là cơ sở để đạt được thành công. Để đạt được thành công, chúng ta phải vượt qua nhiều khó khăn và gian khổ. Xây dựng một nền tảng vững chắc trước hết là điều cần thiết để thành công. Mỗi khi vượt qua một thách thức, chúng ta thu thập kinh nghiệm và trưởng thành. Qua từng ngày, chúng ta trưởng thành và nuôi dưỡng những ước mơ lớn lao. Nếu chúng ta sống trong sợ hãi, chúng ta sẽ không bao giờ làm được điều gì đáng kể. Không ai có thể giúp chúng ta ngoại trừ bản thân, do đó chúng ta phải vượt qua nỗi sợ hãi để đạt được thành công. Nếu khi xin việc chúng ta tự cho rằng khả năng của mình kém, ai sẽ chọn chúng ta? Nếu chúng ta tham gia vào công việc nhóm mà tỏ ra sợ hãi và không biết làm, không ai muốn làm việc với chúng ta. Chính chúng ta là người phân biệt bản thân mình khỏi cuộc sống này, không ai khác. Sự tự ti sẽ biến chúng ta trở thành người nhút nhát và yếu đuối. Nếu Bác Hồ của chúng ta không vượt qua nhiều khó khăn và nỗi sợ hãi trong quá khứ, chúng ta có thể không được trải nghiệm cuộc sống thoải mái như hiện tại. Thành công luôn đòi hỏi sự hy sinh, chúng ta không biết phải trải qua bao nhiêu vất vả và khó khăn để đạt được.
Mỗi người đều có sự sợ hãi, ít nhiều cũng vậy. Khi vượt qua nỗi sợ hãi, con người sẽ tìm thấy ánh sáng trong cuộc sống. Tuy nhiên, việc vượt qua nỗi sợ hãi là một thách thức khó khăn. Đầu tiên, bạn cần hiểu rõ nỗi sợ hãi đó là gì, tại sao bạn lại sợ như vậy, có nguyên nhân gì gây ra. Khi bạn nhận ra nỗi lo lắng đó, hãy tìm một người bạn thật sự tin tưởng để chia sẻ hoặc nhận lời khuyên chân thành từ họ. Đừng trốn tránh vì nếu bạn lẩn tránh, nỗi sợ hãi sẽ càng gia tăng. Nếu bạn sợ máy bay, hãy thử một chuyến bay ngắn, nếu bạn sợ chó mèo, hãy đến thăm một trại động vật. Nếu bạn e dè khi nói chuyện trước đám đông, hãy tham gia một sự kiện yêu cầu diễn thuyết trước công chúng. Dù nỗi sợ hãi xuất phát từ điều gì, hãy đối mặt trực tiếp với nó. Điều này chứng tỏ bạn mạnh mẽ hơn nỗi sợ hãi. Tuy nhiên, nếu bạn đã thử mọi cách mà không vượt qua được, hãy tìm đến một chuyên gia tâm lý để được giúp đỡ. Họ sẽ giúp bạn giải phóng nhanh chóng. Nếu bạn muốn có một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc, hãy duy trì một chế độ ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý. Nếu cảm thấy áp lực quá lớn, hãy thả lỏng và tìm một nơi xa xôi để thư giãn và khôi phục cảm xúc.
Vượt qua nỗi sợ hãi là vượt qua chính bản thân, tìm đến thành công. Hãy tin tưởng vào khả năng của mình, không cố chấp mắc kẹt trong những suy nghĩ tiêu cực và rút ra kết luận rằng mình không có khả năng. Cuộc sống đòi hỏi chúng ta đối mặt và khám phá những con đường mới. Nếu bạn luôn sợ sệt và không dám bước tiếp, bạn sẽ mãi tụt lại phía sau.
Trong cuộc sống, hãy sống một cách có ý nghĩa, hãy vượt qua cái vỏ bọc của chính mình để khám phá bản thân, chỉ khi tìm thấy chính mình thì chúng ta mới có thể tạo ra những giá trị mới. Với vai trò là học sinh, hãy luôn sống theo con người thật của mình, tự tin để góp phần hỗ trợ cho xã hội. Mặc dù có thể gặp khó khăn nhiều lần, nhưng đừng bao giờ lùi bước, hãy tự tin vượt qua chúng. Hãy là người đưa tay cho những người xung quanh đang sợ hãi, cùng bước đi với họ, để mọi người cùng chung tay hướng đến thành công.
Nghị luận về nỗi sợ hãi – Mẫu 2
Con người sinh ra chào đời bằng tiếng khóc, cha mẹ, ông bà đón lấy những đứa trẻ bằng giọt nước mắt hạnh phúc. Cuộc sống cứ tiếp diễn tuần hoàn như thế, mọi thứ cứ sinh sôi nảy nở cùng với nỗi lo muôn thuở của con người, lo sợ nhiều thứ lắm, lo đến mức quên ăn quên ngủ, tổn hại sức khoẻ và có những người từ nỗi lo ấy mà hình thành nên sự sợ hãi, không còn tự tin vào bản thân mình nữa, nỗi sợ hãi ấy ám ảnh con người suốt một thời gian dài. Vì vậy, có ý kiến rất hay cho rằng: “Vượt qua nỗi sợ hãi là tiền đề cho sự thành công”
Khi ta leo núi, ta trèo được lên đỉnh núi, đó gọi là vượt qua. Hay khi ta gặp phải một chuyện không hay trong cuộc sống, ta cũng lấy lại được tinh thần sau một khoảng thời gian u tối, đó chính là vượt qua. Vượt qua nỗi sợ hãi chính là đánh thắng nỗi sợ hãi ấy, tự tin làm những điều mình nghĩ, bước ra khỏi được chính bản thân mình. Cố gắng khắc phục được những trở ngại để tiếp tục thực hiện hoài bão và ước mơ của mình.
Nỗi sợ hãi chính là cảm xúc tâm lí tiêu cực của con người, khi họ không tin vào năng lực của bản thân, không dám tin vào những điều mình làm, thấy mình nhỏ bé và yếu đuối, thấy những gì mình có không thể làm được gì cho người khác. Sống rất tự ti và khép mình lại, không muốn tiếp xúc với ai, sợ bị phát hiện ra điểm yếu. Không bao giờ dám đưa ra quan điểm sống của mình sợ người khác chỉ trích, vì vậy luôn tạo một vỏ bọc thật vững chắc để không ai làm tổn hại đến mình. Theo một cách khác, sợ hãi chính là tạo một lớp bảo vệ chống lại tác nhân bên ngoài, tự mình nhận biết được nguy hiểm và cố gắng chạy trốn khỏi nó. Có nhiều người sinh ra đã luôn sợ, sợ ma, sợ những thứ có hình dạng xấu xí, nhìn ghê ghê, đó là phản xạ rất bình thường hình thành từ bản năng. Có người vì tác động từ công việc đời sống mà lúc nào cũng lo lắng quá mức thành sợ hãi. Luôn mệt mỏi trong những cái suy nghĩ tiêu cực.
Tiền ở đây chính là trước hay là cái đầu tiên, đề là cái chủ đề nào đó. Tiền để được hiểu là cái đi trước, cái mở đường để tạo dựng cái hậu là sự thành công. Vì muốn thành công, người ta cũng phải vượt qua bao nhiêu khó khăn gian khổ mới có được. Muốn thành công phải xây dựng được nền móng vững chắc trước đã. Mỗi lần bạn vượt qua được một điều khó khăn nào đó, tự bạn sẽ có kinh nghiệm, tự bạn sẽ trưởng thành, ngày qua ngày bạn một lớn lên, bạn có những ước mơ to lớn, nếu cứ sợ hãi thì sẽ không bao giờ làm được việc gì cả. Và cũng không ai có thể giúp bạn, chính vì vậy bạn phải vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình thì mới tốt lên được. Đi xin việc mà nói với người phỏng vấn năng lực của mình rất tồi thì liệu có ai mạo hiểm mà chọn bạn. Hay làm công việc nhóm, bạn sợ hãi mình sẽ làm không tốt, sợ mình không biết làm như thế nào thì khi nào công việc mới xong, và cũng chẳng ai muốn làm chung với một người có suy nghĩ như vậy cả. Lúc đó, chính bạn là người tách mình ra khỏi cuộc sống này, chứ không phải một ai khác. Sự tự ti đó sẽ biến bạn thành con người nhút nhát và yếu hèn. Nếu Bác Hồ của chúng ta năm xưa không vượt qua bao nhiêu khó khăn và nỗi sợ hãi thì liệu bây giờ mình có được sống cuộc sống ấm no này không. Thành công luôn đi đôi với nước mắt, bạn không biết phải đổ bao nhiêu thứ, phải chịu bao nhiêu ấm ức mới có thể có được.
Sợ hãi thì ai cũng có chỉ là ít hay nhiều thôi. Vượt qua được nỗi sợ hãi con người sẽ tìm thấy bình minh của cuộc đời. Vậy làm sao để vượt qua nỗi sợ hãi ấy thì là một câu hỏi khó. Trước hết, bạn phải xem nỗi sợ hãi ấy là gì, tại sao mình lại phải sợ hãi như vậy, có tác nhân gì không. Khi tìm ra nỗi lo lắng ấy, hãy tâm sự với một người bạn thật sự tin tưởng để họ có thể sẻ chia hoặc cho bạn những lời khuyên chân thành nhất mà bạn cần. Đừng trốn tránh vì nếu cứ trốn tránh thì nỗi sợ ấy càng dâng cao lên. Nếu bạn sợ máy bay, hãy đặt một chuyến bay ngắn, nếu bạn sợ chó mèo, hãy thử đến thăm khu trại động vật. Nếu bạn e dè khi phải nói chuyện trong một đám đông lớn, hãy tham dự một sự kiện đòi hỏi phải thuyết trình trước công chúng. Dù nỗi sợ hãi đến từ bất kì điều gì, hãy trực tiếp tấn công vào nó. Như vậy bạn đang chứng tỏ mình mạnh hơn nó. Nhưng nếu bạn làm tất cả những việc đó mà vẫn không giải thoát được thì bạn hãy đi gặp bác sĩ tâm lí, họ sẽ giúp bạn được giải thoát nhanh hơn. Nếu bạn muốn có một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc thì hãy có một chế độ ăn uống, nghỉ ngơi hợp lí, nếu cảm giác quá áp lực, hãy buông bỏ và đến một nơi thật xa để nghỉ ngơi lấy lại cảm xúc từ sâu trong lòng.
Vượt qua nỗi sợ hãi là vượt qua chính bản thân mình, tìm đến sự thành công. Tự tin mình có thể làm được, đừng cố chấp đặt mình vào những suy nghĩ miên man rồi lại rút ra mình không có khả năng gì, rồi không dám làm. Cuộc sống là phải đương đầu và tìm kiếm những con đường mới, nếu bạn cứ nhút nhát không dám bước thì mãi mãi bị bỏ lại phía sau.
Sống ở trên đời hãy sống thật có ích, hãy bước qua cái vỏ bọc của bản thân để tìm được chính mình, chỉ có tìm được chính mình thì mới tạo được ra những giá trị mới. Là học sinh ngồi trên ghế nhà trường hãy luôn sống là chính mình, tự tin để giúp ích được cho xã hội. Có thể sẽ có rất nhiều lúc sẽ gặp các khó khăn, nhưng đừng lùi bước, hãy tự tin bước qua. Hãy là người nắm tay những người xung quanh bạn đang run sợ, bước cùng bước chân với bạn, để mọi người cùng bước đến thành công.
Nghị luận về nỗi sợ hãi – Mẫu 3
Napoleon từng nói “Kẻ nào sợ bị khuất phục, kẻ đó sẽ thất bại.” Bởi thế nên trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta luôn được khích lệ động viên bằng những câu nói “Đừng sợ thất bại”, “Chớ sợ khó khăn”… Có lẽ trong suy nghĩ của nhiều người, cái sợ dường như thật vô ích, cái sợ trở thành một thứ ngăn trở con người tiến lên, thành công. Vậy mà trả lời phỏng vấn một tờ báo, khi được hỏi sợ điều gì, diễn viên Lương Mạnh Hải lại nói :”Tôi chỉ sợ luật pháp.” “- Ngoan hiền thế kia sao phải sợ luật pháp?” “- Chính vì sợ luật pháp nên mới ngoan hiền.” Phải chăng bên cạnh sự can đảm thì cái sợ ở một khía cạnh nào đó cũng thật cần thiết?
Sợ là cảm xúc lo lắng, bất an khi đối diện với một nỗi nguy hiểm hoặc một mối đe dọa nào đó có thể xảy đến với mình. Sợ là một biểu hiện tâm lý mà bất kỳ ai cũng sẽ gặp phải trong cuộc sống, nó luôn hiện diện thật phong phú. Một đứa bé có thể sợ không có mẹ ở bên, một học sinh sợ bị điểm kém, một cô gái nhút nhát có thể sợ khi đối diện với đám đông, một người bán rong sợ trời mưa gánh hàng bị ế, một người sắp rời khỏi cuộc đời sợ cái chết,…. Theo các nhà tâm lý học thì sợ là một cảm xúc thuộc về bẩm sinh, bản năng của mỗi con người, nó là một điều rất đỗi bình thường.
Đa phần ta vẫn thường cho rằng sợ hãi là một cảm xúc không tốt, nó khiến con người trở nên nhụt chí, trở nên hèn nhát và cản trở thành công. Kinh Phật cũng đề cao cái “vô úy”, “vô sở úy” (Tức là không sợ hãi) mà răn rằng: “Đừng nên để lòng vào chỗ sợ hãi lắm mới xa lìa trong trường chiêm bao tráo trác”.
Nếu sợ thất bại mà không dám đối diện với khó khăn, không dám thử, không dám khám phá những cái mới, cái sợ đó sẽ khiến con người trở nên nhỏ bé và giới hạn khả năng của chính mình. Turgot nói: “Có những người vì sợ gãy chân mà không dám bước đi. Nhưng không dám bước đi thì khác nào chân đã gãy?” Quả thực, với cuộc sống phong phú này thì một lần dám đối diện với thử thách, một lần dám “liều” thì con người sẽ khám phá và mở rộng hơn rất nhiều cuộc sống vốn ngắn ngủi, đó là khi thành công đến, là khi tìm thấy và khẳng định được chính mình.
Nếu sợ cường quyền mà khuất phục, cúi đầu để được sống, để đạt được mục đích đê hèn thì nỗi sợ hãi đó cũng thật đáng khinh. Sợ cấp trên nên nịnh nọt để được thăng tiến, để không bị trù dập, sợ mất cơ hội mà tranh giành, đấu đá dẫm đạp nên mọi giá trị. Những nỗi sợ đó khiến con người vốn nhỏ bé lại càng bị kéo xuống thấp hơn.
Nhưng không phải vì thế mà cứ sống một cách ngang tàng, không biết sợ bởi lẽ có những nỗi sợ lại rất cần thiết trong cuộc sống. Nếu biết tiết chế nỗi sợ hãi và biết sợ hãi đúng lúc, đó có khi lại là một cách hay để sống tốt cuộc sống của mình.
Bởi lẽ đối diện với bất kỳ một vấn đề nào trong cuộc sống, cái sợ sẽ khiến con người trở nên cẩn trọng hơn. Cuộc sống luôn ẩn chứa những khó lường, những thay đổi mà con người không thể biết hết, sợ những hiểm nguy đó cũng giống như một người đi trong đêm sợ bóng tối vậy. Để từ nỗi sợ đó, ta sẽ tính toán cẩn thận và có những bước đi đúng đắn. Sợ thất bại, ta sẽ cẩn trọng để không phải mắc sai lầm, để đi đến thành công nhanh chóng hơn. Nếu không biết sợ, ai cũng có thể nhắm mắt làm liều, làm bừa thì hậu quả sẽ khôn cùng. Vụ sập cầu Cần Thơ năm 2008 chẳng phải cũng là biểu hiện của sự thiếu cẩn trọng mà căn nguyên của nó cũng chỉ vì không biết sợ hay sao?
Hơn nữa, đôi khi cái sợ lại là biểu hiện trái chiều của thái độ trân trọng với cuộc đời. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: “Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.” Một ví dụ giản dị nhất của nỗi sợ, đó là sợ cái chết. Sợ cái chết không chỉ là một nỗi sợ bản năng của con người mà với những người biết trân trọng cuộc sống, sợ cái chết vì còn nhiều điều chưa hoàn thành, vì còn nhiều dự định còn ấp ủ. Không yêu đời sao phải ngại chết, không trân trọng tình người sao phải sợ mất tình?
Ta vẫn thường nhìn nhận sự sợ hãi đồng nghĩa với hèn nhát, thiếu can đảm, từ đó mà xem nhẹ, coi khinh cái sợ. Nhưng đôi khi, có những nỗi sợ hãi lại tôn con người lên, khẳng định phẩm giá của con người, như nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của nhà văn Nguyễn Tuân, nhân vật Huấn Cao – một con người không biết sợ bất cứ thế lực nào nhưng lại có một nỗi sợ thật cao quý “sợ phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ.” Chính cái sợ đó đã tôn vinh Huấn Cao lên thêm một bậc của kẻ anh hùng.
Trở lại với cuộc đối thoại ngắn của diễn viên Lương Mạnh Hải để thấy được một trong những điều con người nên sợ hãi, đó là sợ pháp luật. Người ta thường nói, nếu không làm điều gian tà, độc ác, sao phải sợ sự trừng trị của pháp luật? Nhưng Lương Mạnh Hải lại cho rằng người thiện lương mới là người sợ pháp luật. Bởi lẽ cái sợ sự trừng trị nghiêm minh của pháp luật với những kẻ gian tà thực chất chỉ là cái sợ bề ngoài, cái sợ thuộc về bản năng khi phải đón nhận một bản án không tốt dành cho mình. Còn cái sợ pháp luật của người lương thiện đó không chỉ là cái sợ để hướng con người biết giới hạn, biết hành xử đúng mực mà đó là cái sợ khi phải đối diện với tòa án lương tâm trong chính mỗi con người.
Xã hội sẽ ra sao nếu như ai ai cũng không biết sợ pháp luật? Đó là khi những quy tắc, chuẩn mực, giới hạn bị phá vỡ, khi mọi quyền của con người bị xâm phạm một cách ngang nhiên. Đó là khi ai cũng có thể lợi dụng những kẽ hở của pháp luật để gây tội ác, như những dư chấn sau vụ án Lê Văn Luyện, đó là tội ác của Lê Anh Tuấn, không biết sợ pháp luật vì biết mình chưa đủ độ tuổi luật định để nhận bản án thích đáng của pháp luật đối với tội ác dã man của mình.
Bởi thế mà cái sợ không phải lúc nào cũng là vô ích, vô nghĩa. Sợ để biết sống đúng mực, sợ để biết trân trọng những gì đáng quý trong cuộc đời, sợ để biết cẩn trọng hơn. Đó là cái sợ nên có trong cuộc đời.
Cuối cùng, thực chất, sợ và không sợ cũng chỉ tồn tại trong cùng một mối quan hệ mà thôi, vì sợ cái này mà không sợ cái kia. Nó giống như sự can đảm của người lính, không sợ cái chết bởi sợ sống một cuộc sống còn tồi tệ hơn cái chết, đó là cuộc sống của một dân tộc đã chết. Nó cũng giống như nhà bác học Ga-li-lê không sợ giáo hội Thiên Chúa giáo thế kỉ XVIII vì sợ chân lý bị đánh cắp khi bảo vệ quan điểm Trái Đất quay quanh mặt trời của mình. Bởi vậy sợ và không sợ, cái nào nên, cái nào không nên thực chất không có ranh giới rõ ràng, ranh giới đó do chính mỗi người tự đặt ra khi đối diện với mọi vấn đề trong cuộc sống. Để làm sao, dù không sợ hay sợ thì ta vẫn luôn hành xử một cách đúng mực.
Còn tôi, tôi sợ một ngày tôi đánh mất chính mình…
Nghị luận về nỗi sợ hãi – Mẫu 4
“Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Câu nói nổi tiếng của Đặng Thùy Trâm đã để lại một bài học có ý nghĩa giáo dục sâu sắc về cách vượt qua những chông gai, thử thách cuộc đời. Tuy nhiên, không phải bất cứ ai cũng có được bản lĩnh kiên cường trước những khó khăn, gian nan. Có không ít sóng gió khiến con người sợ hãi, chùn bước và gục ngã. Vậy làm như thế nào để chúng ta có thể chiến thắng những sợ hãi và vượt qua những phong ba bão táp của đường đời?
Như chúng ta đã biết, sợ hãi là một trong những trạng thái tinh thần tiêu cực gắn với nét tâm lý hoang mang, lo sợ của con người. Trạng thái này xuất hiện như một phản xạ tự nhiên khi chúng ta nhận ra mối nguy hại ảnh hưởng tiêu cực và đe dọa, gây ra sự nguy hiểm. Khác với sự lo lắng thông thường, nỗi sợ hãi thường khiến con người không giữ được bình tĩnh, run sợ không dám đối diện và vượt qua. Có những nỗi sợ hãi do tác động từ yếu tố khách quan bên ngoài, tuy nhiên cũng có những nỗi sợ vô hình in sâu trong tâm lý, tiềm thức của con người, chỉ cần một tác động nhỏ của ngoại lực, sự sợ hãi sẽ bộc phát và gây ảnh hưởng xấu đến cảm xúc, hành vi của con người. Nỗi sợ thường xuất phát từ những áp lực ràng buộc con người, chẳng hạn như học sinh thường lo sợ những bài kiểm tra, sợ điểm kém bởi ảnh hưởng của căn bệnh thành tích và đòn roi từ bố mẹ; các bạn sinh viên, cử nhân ra trường lo sợ không thể tìm kiếm công việc phù hợp để nuôi sống bản thân; nhân viên công sở e dè, không dám dấn thân trước sự đòi hỏi cao của tính chất công việc,…
Để vượt qua nỗi sợ hãi, trước hết chúng ta cần giữ được sự bình tĩnh, luôn giữ bản thân ở thế chủ động để đối mặt với những lo âu, từ đó tìm cách vượt qua và chiến thắng nỗi sợ. Cậu bé Dre Parker trong bộ phim “Karate Kid” là một trong những minh chứng tiêu biểu thể hiện rõ sự chiến thắng của lòng dám cảm. Năm 12 tuổi, Dre theo bố mẹ di chuyển từ thành phố Detroit, Mỹ sang Bắc Kinh, Trung Quốc để học tập, sinh sống. Tại miền đất mới, sự khác biệt về làn da, ngôn ngữ khiến cậu thường xuyên bị những học sinh khác bắt nạt. Ban đầu, cậu bé học võ chỉ để phòng thân và đánh bại những người bạn xấu, nhưng đến cuối cùng, cậu nhận ra ý nghĩa của điều mà cậu đang cố gắng thực hiện. Đó là việc cậu muốn chiến thắng những nỗi ám ảnh, lo sợ: “Con vẫn muốn lên thi đấu vì con còn sợ. Con không muốn ngày hôm nay kết thúc mà con vẫn còn nỗi sợ này. Dù thắng hay thua, con vẫn phải làm để con không còn sợ nữa …”. Câu nói đã thể hiện nghị lực phi thường, quyết tâm cao độ vượt qua những tổn thương trong quá khứ của một cậu bé 12 tuổi. Cậu bé đã lựa chọn đứng lên đối diện, đánh bại, chiến thắng thay vì gục ngã và bị nhấn chìm trong nỗi sợ mãi mãi. Bộ phim đã để lại bài học sâu sắc về việc biến nỗi sợ hãi của chính mình thành động lực để hành động thiết thực. Điều này cũng giống như việc chúng ta can đảm dấn thân, nhanh chóng nắm bắt lấy những cơ hội mà không hề đắn đo, do dự. Để làm được những điều này, chúng ta cần rèn luyện thái độ sống tích cực, lạc quan để xua tan những nỗi lo âu, muộn phiền giống như bức thông điệp ẩn chứa trong câu nói: “Hãy hướng về phía mặt trời. Bóng tối sẽ ngả về sau bạn”. Ngoài ra, trước khi thực hiện mọi kế hoạch, con người cần nghiêm túc suy nghĩ về những khó khăn, rủi ro tiêu cực có thể xảy ra để vạch ra phương hướng, cách thức vượt qua. Khi làm được điều này, đồng nghĩa với việc con người đã chiến thắng bản thân để đương đầu trước mọi gian nan, bởi “vượt qua nỗi sợ hãi chính là tiền đề của sự thành công”.
Như vậy, qua những gì đã phân tích, chúng ta có thể thấy được cuộc sống của con người luôn chứa đựng nhiều nỗi sợ. Để chiến thắng sự lo âu, sợ hãi, đồng thời đứng vững và đạt tới thành công bằng chính đôi chân của mình, con người cần rèn luyện bản lĩnh, nghị lực kiên cường, bền bỉ.
Nghị luận về nỗi sợ hãi của con người – Mẫu 5
Cuộc sống của chúng ta có rất nhiều điều đáng để sợ hãi. Bản năng sinh tồn luôn nằm trong tiềm thức và tạo ra những nỗi sợ không được định hình. Những nỗi lo sợ thầm kín luôn có trong chúng ta.
Sự sợ hãi có mặt ở khắp nơi – sợ thiếu thốn, sợ đói khát, sợ điều chúng ta có hôm nay có thể mất ở ngày mai, sợ ốm đau, già nua, sợ chết chóc và đôi lúc nỗi lo sợ mơ hồ lấp đầy cuộc sống chúng ta. Khi đi học, bạn sợ bị điểm kém, thầy cô khiển trách và bố mẹ đánh đòn. Khi ra trường, bạn sợ không kiếm được một công việc để có tiền nuôi bản thân. Khi đi làm, bạn sợ bị sa thải, sợ thất bại, sợ bị chê cười, sợ bị mang tiếng. Khi về hưu, bạn sợ cô đơn, sợ bệnh tật… Nỗi sợ hãi vây quanh khiến cho bạn và tôi gần như mặc định rằng sợ hãi là hiển nhiên, không sợ thứ này thì sợ thứ khác, chẳng ai không có cái để mà sợ. Và rồi nỗi sợ hãi này sẽ khiến ta đi đến đâu? Mặc dù nó giúp chúng ta tồn tại, giúp chúng ta nhận thức được hiểm nguy nhưng nếu không chế ngự được nỗi sợ hãi của mình thì chúng ta không thể trưởng thành và mạnh mẽ.
Chắc chắn một điều là biết sợ cũng tốt. Bạn phải biết sợ thì bạn mới biết là mình còn yếu, bạn mới có động lực để tìm hiểu vấn đề và nguyên nhân nỗi sợ hãi của bạn, miễn đừng chỉ đơn giản là sợ và cứ sợ mãi thì bạn sẽ lại bước thụt lùi. Bởi nỗi sợ không xấu, nhưng luôn sống trong sợ hãi mà không thoát ra được mới là xấu. Sự lo sợ làm tan nát cuộc đời, làm vẩn đục tâm hồn và làm mờ tối cả tương lai. Nếu con người nuôi dưỡng bất cứ mối lo sợ nào, nó xâm nhập vào tư tưởng, tàn phá người đó. Karate Kid là một bộ phim kể về cậu bé người da đen theo mẹ sang Trung Quốc làm việc. Tại đây, cậu gặp vấn đề với một số cậu bé bản xứ và bị chúng bắt nạt. Ban đầu, cậu bé quyết tâm học võ chỉ là đề chiến thắng lũ bạn xấu kia nhưng đến khi lên võ đài, sau khi qua những vòng đấu loại với nhiều thương tích và đặc biệt là gần như không thể sử dụng một chân do bị thương từ vòng trước, cậu bé đó đã để lại một câu nói sâu sắc: “Con vẫn muốn lên thi đấu vì con còn sợ. Con không muốn ngày hôm nay kết thúc mà con vẫn còn nỗi sợ này. Dù thắng hay thua, con vẫn phải làm để con không còn sợ nữa”.
Vậy đấy, dù thắng hay thua, ta vẫn phải làm để ta không còn sợ nữa. Nỗi sợ nào cũng có nguyên nhân và đều có thể giải quyết chỉ cần bạn thực sự quyết tâm.
Nghị luận về nỗi sợ hãi của con người – Mẫu 6
Có lẽ bất kì ai trong chúng ta cũng đều có những nỗi sợ hãi. Chẳng hạn như có người sợ rắn, có người sợ ma, có người sợ trời sấm sét và có người cho rằng có lắm thứ trên đời này đáng sợ. Như tôi thì tôi sợ mỗi lần băng qua đường khi xe cộ đông nghẹt vì cảm tưởng như nó sắp tông mình tới nơi vậy. Nghe thật buồn cười nhỉ? Nỗi sợ hãi là một điều thường trực trong cuộc sống hằng ngày của mỗi chúng ta. Vậy sự thật nỗi sợ hãi là gì, tại sao chúng ta không nên sợ hãi và làm thế nào để có thể vượt qua được những nỗi sợ hãi này.
Có lẽ không phải ai cũng biết, thật ra nỗi sợ hãi thường không có thật mà là sản phẩm do chính tâm trí chúng ta sáng tạo ra. Có người chưa bao giờ nhìn thấy ma nhưng nghe đến ma thì rất sợ, cũng có người chưa từng bị rắn cắn lần nào nhưng lại rất sợ rắn. Cũng có khi nỗi sợ hãi ấy đến từ một việc trong tương lai và chưa hề xảy đến. Giả sử nếu ngày mai có một việc quan trọng nào đó đối với chúng ta như thi cuối kì hay chuẩn bị đi xa một chuyến chẳng hạn… thì nhiều người thường tưởng tượng ra đủ mọi thứ tình huống không hay và tự khiến mình lo lắng: không biết mình có ngủ quên hay không, không biết mình có bị trễ giờ thi hay không, không biết có bị tắc đường hay không, nhỡ đâu đi trên đường xảy ra tai nạn thì sao… Hay như khi đứng trước một đám đông không biết có bạn nào cảm thấy rối rắm với nhiều câu hỏi quẩn quanh trong đầu như ôi, không biết mình chuẩn bị như thế đã tốt hay chưa, không biết mọi người có thích những điều mình nói hay không,…Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, suy cho cùng những nỗi sợ hãi ấy chẳng qua chỉ là do chúng ta tự tưởng tượng ra mà thôi, vốn dĩ nó không hề tồn tại vì đơn giản nó chưa hề xảy ra. Nên có lẽ chúng ta thật thiếu khôn ngoan khi đi lo sợ một điều không biết là có xảy ra hay không. Phải không các bạn?
Có bao giờ bạn nghĩ chính nỗi sợ hãi đã khiến chúng ta bỏ lỡ những điều tuyệt vời mà lẽ ra chúng ta có thể nhận được hay chưa. Giả sử bạn là một cậu con trai và bạn có cảm tình với một cô gái nào đó nhưng bạn lại không đủ can đảm để bày tỏ vì bạn sợ sợ người ấy không thích bạn, vì bạn cảm thấy mình kém cỏi, mình không xứng đáng với người ấy thì có thể bạn đang đánh mất một cơ hội để có một mối quan hệ tốt đẹp, bởi vì biết đâu người ấy cũng có cảm tình với bạn thì sao. Bạn sợ nói chuyện với người lạ nhưng biết đâu người ấy có thể sẽ là một người quan trọng trong cuộc đời của bạn thì sao? Bạn có bao giờ nghĩ như thế hay chưa? Cũng giống như nếu muốn cửa mở thì trước hết ta phải gõ cửa để người bên trong biết được sự tồn tại của mình, còn việc sau đó có mở cửa hay không là quyền của họ. Và nhiều khi việc gõ cửa cũng cần lắm can đảm như việc gõ cửa trái tim ai đó chẳng hạn. Nhưng nếu không thử một lần thì bạn sẽ chẳng bao giờ biết được kết quả. Phải không?
Vậy làm thế nào để có thể vượt qua những nỗi sợ hãi luôn thường trực trong tâm trí mình? Một trong những cách để bạn cảm thấy mạnh mẽ hơn khi gặp khó khăn, khi cảm thấy sợ hãi chùn bước là hãy nhớ lại những việc tương tự mà bạn đã thành công trong quá khứ, lúc đó bạn sẽ có động lực để vượt qua nỗi sợ hãi. Chẳng hạn bạn đang ngồi trên xe buýt, ngồi cạnh bạn là một chàng trai khá điển trai và cậu ta đang đọc một cuốn sách mà bạn rất yêu thích. Bạn muốn bắt chuyện với cậu ấy để chia sẻ về những điều hay ho trong cuốn sách đó nhưng lại ngại, lại sợ người ta nghĩ không hay về mình. Vậy thì hãy nhớ lại những lần bạn đã thành công bắt chuyện với những người xa lạ như thế nào, bạn đã hỏi thăm bằng những câu hỏi chân thành ra sao, bạn đã mỉm cười rạng rỡ và thân thiện với người ấy như thế nào. Hãy nhớ lại và tự tin bắt chuyện với cậu bạn kia vì bạn cũng đã từng làm được điều đó trước đây.
Một trong những gợi ý khác để giúp chính mình vượt qua những nỗi sợ hãi mà bạn đang bị ám ảnh đó là hãy biến chính nỗi sợ hãi trở thành động lực để hành động. Nếu bạn sợ mình quá mập thì hãy chăm luyện tập thể thao, thiền, chạy bộ, bơi lội, tennis, yoga,… rất nhiều môn thể thao có lợi cho sức khỏe và làm đẹp hình thể mà bạn có thể thử dù bạn là ai, ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Nếu bạn sợ ra trường bị thất nghiệp thì hãy chăm chỉ học tập và phấn đấu từng ngày ngay từ bây giờ. Nếu bạn sợ nghèo khổ thì hãy phấn đấu để trở nên giàu có hơn. Hãy mạnh dạn dấn thân và nắm bắt lấy bất cứ cơ hội nào mà cuộc đời mang đến để có thể giúp bạn cất cánh. Nếu bạn sợ người bạn yêu quý không quý mến bạn thì hãy học hỏi và tự bồi dưỡng để trở thành một người tuyệt vời mà ai cũng yêu quý.
Mỗi chúng ta đều là một sự khác biệt. Mỗi người đều có hoàn cảnh sống, sở thích, tính cách, tài năng, quan niệm sống khác nhau,…nên có đôi khi những điều ta nghĩ là đúng, là nên làm, là phù hợp với bản thân thì những người khác lại không nghĩ là thế. Họ cho rằng như thế thật là điên rồ, là ngu ngốc hay lập dị,…Họ dè bỉu, phủ quyết ta một cách không thương tiếc khiến ta cảm thấy chán nản, tuyệt vọng và mất niềm tin vào bản thân. Đó là lý do tại sao nói nếu bạn luôn sống bên cạnh những người tiêu cực, không ủng hộ bạn thì bạn sẽ luôn bị ám ảnh trong nỗi sợ hãi rằng tôi không thể làm được, như thế thật là điên rồ và đến một lúc nào đó bạn sẽ tin đó là sự thật và bị nhấn chìm trong nỗi sợ hãi không đáng có. Chính vì vậy mà hãy tìm cho mình những người bạn tích cực và được sống, được hòa nhập trong môi trường đó bạn sẽ cảm thấy tự tin hơn khi đối diện với những vấn đề khó khăn vì khi đó bạn sẽ được truyền động lực, niềm tin yêu và sự lạc quan từ họ.
Thông điệp cuối cùng mà tôi muốn gửi đến các bạn là hãy cho mình cảm giác mình đang sắp hết thời gian, bạn sẽ bất chấp nỗi sợ hãi. Mỗi một ngày trôi qua nghĩa là cuộc đời của chúng ta đang dần bị rút ngắn lại. Thời gian chúng ta có thể ở bên cạnh những người thân yêu đang dần bị thu hẹp lại, thời gian để chúng ta có thể làm những việc mà mình yêu thích không còn nhiều nữa. Nhận thức như thế sẽ khiến chúng ta cảm thấy mạnh mẽ hơn, có động lực và trách nhiệm hơn đối với bất cứ việc gì mà ta làm. Chính vì thế mà ta sẵn sàng dấn thân vào những thách thức để thử thách bản thân và để chinh phục những trải nghiệm mới. Có thể khi tôi những dòng này nhiều người sẽ đặt câu hỏi rằng tôi đã thực sự làm được những điều như thế hay chưa. Tôi xin thú thực là tôi cũng là một người có lắm nỗi sợ hãi và tôi cũng đang cố gắng rèn luyện để khắc phục những khuyết điểm của mình, để sống tích cực hơn và để bản thân ngày càng trở nên hoàn thiện hơn. Và cuối cùng, tôi muốn gửi đến các bạn một thông điệp thông qua một câu ngạn ngữ cổ mà tôi rất tâm đắc đó là “Không nên lo lắng cho ngày mai hãy để ngày mai tự lo cho chính nó. Bởi ngày hôm nay đã quá nhiều buồn phiền rồi”. Hi vọng rằng những điều mà tôi viết sẽ gợi lên được chút suy nghĩ, cảm nhận và niềm cảm hứng để các bạn có thể vượt qua những nỗi sợ hãi không đáng có trong cuộc sống.
Nghị luận về nỗi sợ hãi của con người – Mẫu 7
Trước khi bạn làm một việc gì đó to lớn thì chắc chắn rằng những nỗi sợ hãi sẽ luôn luôn thường trực ở bên cạnh. Sự phân vân không biết mình có đủ khả năng để có được thành công hay không? Hay đó chính là nỗi sợ hãi khi bạn thấy được những đối thủ nặng ký khác rồi so sánh với mình. Điều này cũng là cho bạn thiếu đi bản lĩnh để chạm tay vào thành công của chính mình. Và đã có ý kiến nhận xét rất hay nói về mối liên hệ giữa sợ hãi và thành công đó chính là câu “Vượt qua nỗi sợ hãi là tiền đề cho sự thành công”.
Câu nói trên có thật đúng đắn? Đúng hay không thì lại phải hiểu được câu nói đó có ý nghĩa như thế nào? Ta hiểu được “vượt qua” dường như nó đã chỉ kết quả của quá trình khi con người bằng sự nỗ lực khắc phục được trở ngại để tiếp tục thực hiện những dự định, công việc của mình. Biết bao những cửa ải chông gai và khó khăn thì mới có thể thành công, mỗi lúc khó khăn nó lại làm cho con người chùn bước. Mỗi khi chùn bước thì điều quan trọng nhất vẫn chính là gạt đi tất cả để vươn tới sự thành công kia. Đi đến sự thành công được ví như một con đường, con đường đó không phải trải đầy hoa hồng mà nó là những chông gai thử thách. Cho nên con người càng có lập trường vững vàng không sợ khó, không sợ khổ thì mới có thể thành công được. Còn “nỗi sợ hãi” là dùng để chỉ trạng thái tiêu cực của con người khi con người thấy mình nhỏ bé, yếu đuối kém cỏi, khi thấy mình không đủ điều kiện, sức mạnh để có thể thực hiện một kế hoạch, dự định nào đó. Thêm một khái niệm nữa chúng ta cần hiểu đó là “tiền đề. Tiền đề trong câu nói chỉ ra những điều kiện bắt buộc phải có để từ đó con người có thể thực hiện được những việc làm tiếp theo. Nhưng điều cốt yếu phải có nếu con người muốn thành công là phải vượt qua những nỗi sợ hãi.
Quả thật chính trong đời sống của con người thì nỗi sợ hãi chắc chắn rằng ai ai cũng có, cản trở ta hành động, nỗi sợ ấy khiến con người thiếu tự tin, quyết đoán dẫn tới lối sống được chăng hay chớ, hèn nhát. Trước khi bạn làm một việc gì đó mà nỗi sợ hãi bủa vây bạn như thế thì sao bạn có dũng khí để tiếp tục theo đuổi cũng như bước tiếp được cơ chứ? Con người sẽ không là được gì nếu như không có mục đích, không làm được gì cao cả nếu như mực đích của họ quá tầm thường. Thực tế thì ai cũng muốn làm cho mình có được sự thành công lớn, một thành công vẻ vang. Song khi đã đặt ra thành công lớn thì các yêu cầu về kiến thức, kinh nghiệm lại càng cao không phải ai cũng có thể làm được. Nhưng lại có rất nhiều người chưa thực hiện mà chỉ nhìn thấy khối lượng công việc đã tỏ ra sợ hãi mất niềm tin. Họ dường như nghĩ mình quá mạo hiểm và không dám dấn thân. Họ như đã bỏ cuộc ngay cả khi kế hoạch còn đang trong trứng nước.
Nếu như chúng ta cố gắng vượt qua nỗi sợ hãi là khắc phục được nhược điểm, con người cũng sẽ có thêm sức mạnh khi ấy mới đảm bảo cho ta thành công được. Thành công chỉ đến khi chính ta phải tin vào bản thân, bình tĩnh tự tin. Sự tự tin tạo lên thành công đó là sự chuẩn bị thật kỹ càng về cả kiến thức, vốn sống. Một kế hoạch đã được toàn vẹn về mọi mặt thì chẳng có cớ gì mà nó lại không được thành công và vinh danh cả.
Nói về sự sợ hãi thì không chỉ trong công việc, học hành mà con người còn có rất nhiều nỗi sợ hãi khác nhau. Như sợ hãi sức mạnh siêu nhiên, thần thánh và ma quỷ, sợ hãi quyền lực thậm chí họ như lại sợ chính bản thân mình. Nguyên do đó chính là họ còn thiếu hụt về trình độ nhận thức, do thói quen cố hữu ngại thay đổi. Hay còn do tâm lý bầy đàn. Họ ngại phải đối mặt những vấn đề đúng nhưng phần đông mọi người lại không ai để ý cả. Họ ngại phải tiên phong bất cứ việc gì khi có một mình vì họ rất sợ những thế lực có địa vị cao sẽ chèn ép họ ngay cả việc làm của họ sai trái. Và đây cũng là một hiện tượng phổ biến trong xã hội bây giờ, khi cái thiện quá ít ỏi nên không dám đấu tranh để bênh vực lẽ phải. Sự sợ hãi luôn làm cho con người bị yếu mềm không dám sống thật với bản thân và cũng không dám chạm đến thành công của chính mình.
Muốn vượt qua nỗi sợ hãi con người cần có tri thức. Có ý thức đấu tranh chống lại bạo quyền. Phải biết tôn trọng cá nhân, làm một việc gì cũng phải suy nghĩ trước sau thì mới có thể thành công được. Hãy cố gắng để vượt qua sợ hãi, vượt qua chính mình thì thành công mới lớn mới vang dội.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Văn mẫu lớp 12: Nghị luận về nỗi sợ hãi của con người (Dàn ý + 7 mẫu) Những bài văn mẫu lớp 12 tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.