Bạn đang xem bài viết Bài thơ về Huế hay và ý nghĩa đi vào lòng người tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống, Huế – Cố đô xinh đẹp luôn tồn tại nét riêng trong tâm trí bao người. Nét đẹp cố đô Huế thể hiện rõ nét thông qua các bài thơ về nguời con gái có giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào say đắm lòng người. Song đó là những cảnh vật thơ mộng, tuyệt sắc khiến du khách đến tham gia ghi khắc mãi. Dưới đây là những bài thơ về Huế hay và ý nghĩa mà Wiki Cách Làm vừa tổng hợp được, mời bạn tham khảo qua.
Những bài thơ về Huế hay, ý nghĩa
Dường như sông Hương, núi Ngự ở Huế dần trở thành linh hồn của vùng đất này. Bởi cảnh vật thơ mộng của sông Hương luôn là một chủ đề tươi mới cho các thi nhân, họa sĩ. Từ lâu cố đô Huế đã đi vào lòng người với nhiều tác phẩm thơ ca hay, mang đậm tinh thần của người Việt.
Bất cứ du khách nào đặt chân đến Huế đều muốn thử một lần ngắm ngoạn cảnh sông núi hữu tình ở vùng đất thơ mộng này. Bên cạnh đó hình ảnh người con gái thiết tha với tà áo dài cùng chiếc nón lá nghiên nghiêng e ấp khiến bao người xao xuyến và say đắm.
Đề tài con người và vùng đất cố đô Huế luôn mang nhiều màu sắc cho các thi nhân. Qua cảm nhận của người thi nhân thì vùng đất thơ mộng trở thành linh hồn trong các bài thơ về Huế. Chúng ta có thể bắt gặp thơ ca hay về cố đô Huế với hình ảnh người con gái xinh đẹp thiết tha trong tà áo dài, một tâm hồn trong trắng như trăng Vỹ Dạ, da diết cùng mưa Huế.
Dưới đây là những bài thơ về Huế được các nhà thi nhân khắc họa rõ nét đẹp riêng về vùng đất này. Mời bạn tham khảo qua và cảm nhận nét đẹp thơ mộng của cố đô Huế mộng mơ.
1. Thơ về Huế: “HUẾ ĐỢI”
Thơ: Nguyễn Hải
———————-
Anh hãy về đây với Huế mộng mơ
Với nón bài thơ, với trăng Vĩ Dạ
Có hàng cau xanh rợp mát trời mùa hạ
Khúc khích tiếng cười lá trúc che ngang.
Anh hãy về đi xứ Huế mù sương
Với dòng sông Hương lững lờ trôi chảy
Thuyền ai xa xa…. Câu hò vọng lại
Khúc hát buồn gợi nhớ người xa.
Về đi anh…. thăm chợ Đông Ba
Thăm cầu Trường Tiền, thăm chùa Thiên Mụ
Bến Vân Lâu bao nhiêu ngày mong đợi
Núi Ngự Bình vời vợi nhớ thương.
Về đi anh….. Về đi anh….. Xứ Huế mù sương
Người con gái thương anh mỏi mòn trông ngóng
Dù thời gian dài như vô vọng
Suốt cả đời em vẫn đợi vẫn thương.
Về đi anh….. Về đi anh….với Huế mù sương……
2. “HUẾ VẤN TRONG TÔI”
Thơ: Vũ Đan Thành
———————-
Huế bây chừ còn có mưa rơi không em
Dòng sông Hương có đôi bờ sương giăng mắc
Cầu Tràng Tiền vẫn cứ nối những nhịp thương.
Huế bây chừ còn có rơi mưa không em
Chiều như buông lơi về đâu tà áo lụa
Nắng đã vàng chưa đã vàng lên chưa đó.
Huế bây chừ vẫn còn có mưa không đó
Con thuyền nhỏ hay vẫn là em lặng lẽ
Trôi dưới dòng sông sương vẫn bịt bùng giăng.
Huế bây chừ nắng đã vàng lên chưa đó
Cho tôi hỏi người em gái nhỏ thân thương
Còn điệu hò trôi trên dòng sông mù sương.
Huế vẫn em áo dài bay trong chiều gió
Mùa tựu trường hồng tươi sắc nắng chao nghiêng
Huế vẫn thương như trong chiều bay áo mỏng.
Huế hôm nay dường như mưa đã tạnh rồi
Cho tôi gửi lời từ một người xa mãi
Huế như lúc nào cũng trong tôi thân thương …
3. “TÍM HUẾ”
Thơ: Ngọc Cẩn
———————-
Đã có lần thăm xứ huế mộng mơ
Mảnh đất thân thương còn nhớ hôm nào
Cô gái huế vẫn thướt tha tà áo
Thắm môi cười một màu tím thủy chung
Bên dòng sông hương những bước chập chùng
Thuyền giấy gấp thả trôi theo dòng nước
Tà áo tím dấu chân son rảo bước
Nét thanh tao nhẹ gót, mắt, môi cười
Nón bài thơ.. nghiêng che nụ cười tươi
Và giọng nói âm trầm sâu lắng là
Màu tím huế . ngàn xưa còn để lại
Đến bây giờ .và mãi mãi mai sau
Ta áo kia luôn giữ thắm một màu
Tím của huế ngàn sau luôn son sắc
Như tình ai kết tơ lòng bền chặt
Thoáng bồi hồi mơ mộng với huế yêu.
4. “HUẾ TRONG TÔI”
Thơ: Dương Kiều
———————-
Chưa một lần tôi đến thăm xứ Huế
Chỉ nghe kể qua những lời thơ ca
Huế đẹp sao khi bóng nắng chiều tà
Nguời thiếu nữ thuớt tha tà áo trắng.
Chưa một lần tôi đuợc tận mắt ngắm
Vẻ đẹp Huế vẫn in sâu vào lòng
Tôi khác khao mang bao nổi chờ mong
Có một ngày đuợc đến thăm xứ Huế.
Huế trong tôi Huế muôn đời vẫn đẹp
Bao lớp nguời đã ngã xuống hôm qua
Để giữ cho Huế đẹp mãi trong ta
Ôi thuơng quá,nổi niềm sao khó tả.
Tiếng chuông vang ta nghe thanh thản quá
Chùa Thiên Mụ ngàn đời tiếng vuơng xa
Ôi Huế đẹp,hiện tại hay ta mơ
Ngỡ rằng ta,đặt chân nơi xứ Huế.
Làm sao tả,vẻ đẹp đầy tráng lệ
Nét uy nghi của xứ Huế rạng ngời
Huế đẹp ơi tôi yêu Huế muôn đời
Dù tôi vẫn chưa một lần đuợc đến.
Tôi xin Huế,hãy cho tôi đuợc hẹn
Dù Cà Mau cách xa Huế muôn trùng
Nhưng với tôi Huế gần lắm trong lòng
Không có gì ngăn đuợc tôi yêu Huế.
5. “HUẾ THƯƠNG”
Thơ: Phan Hạnh
———————-
Huế khúc ruột của miền trung
Xa Huế lòng những nhớ nhung
Huế ơi ta yêu sắc tím
Màu thuỷ chung mãi kiếm tìm
Chiếc nón bài thơ anh tặng
Đến giờ vẫn mãi đa mang
Một mối tình câm thầm lặng
Với tình sâu mấy nghĩa nặng
Ôi! Nước non ngàn dặm tình
Em mãi ôm ấp bóng hình
Nuôi mơ ước đến miền trung
Tình người đất Huế thuỷ chung
Thăm Huế thương mãi vấn vương
Cho ta dệt mộng yêu thương
Mần răng em gặp anh ni?
Duyên tơ đẹp mộng một khi
Huế ơi Huế của tình yêu
Dẫu chờ dẫu đợi bao nhiêu
Tình người đất Huế khó quên
Sông Hương, núi Ngự qua đêm
Giọng hò mái đẩy hữu tình
Người xưa đưa mắt ngắm nhìn
Không ngờ ta lại gặp mình
Nên đôi tơ thắm duyên tình
Chung tay xây đắp quê hương
Đẹp tình xứ Huế mười thương
Huế miền trung ruột thịt thắm tươi
Cảm ơn Huế lắm Huế ơi!
6. “HUẾ BAO GIỜ TRỞ LẠI”
Thơ: Vũ Đan Thành
———————-
Bao giờ quay lại Huế xưa
Dòng Hương lờ lững lưa thưa bóng thuyền
Chiều về chiều có du dương
Hay mưa rắc hạt Tràng Tiền chiều nay.
Cuối mùa hạ trắng mưa bay
Em đi Đại Nội vui hay thẫn thờ
Bao giờ viết lại bài thơ
Huế trong tôi đó chiều lơ thơ buồn.
Dòng sông chải lược Tràng Tiền
Nghe trong mưa bỗng cõi thiền bâng khuâng
Điệu hò mắc phía xa xăm
Con thuyền xưa đã mờ đăm đắm mờ.
Bao giờ trở lại đôi bờ
Cùng em, em lại bước hờ hững xa
Huế xưa lắng nhịp lời ca
Chiều nay lả lướt mưa sa mưa hoài.
Đâu còn làn điệu nam ai
Giọng hò mái đẩy một mai mờ dần…
7. “HUẾ MƠ XƯA”
Thơ: Hưng Phạm
———————-
Dòng hương giang dịu dàng con sóng biếc
Núi ngự bình da diết hỡi vầng mây
Nhịp tràng tiền lùa vạt áo ai bay
Gió buông lơi say nồng hương sóng tóc
Ánh chiều rơi như chan vào mắt ngọc
Sắc hư huyền trăng úa nhuộm triền thu
Điệu hò nhì như một thoáng ai ru
Nét duyên mơ ơi tình em xứ huế
Phút chia xa thật lòng ta không thể
Dẫu một lần đâu mấy dể tìm quên
Đậu bên lòng một nỗi nhớ không tên
Huế thương ơi bắt đền em đấy nhé
Lối thu qua cho bờ mưa sớt nhẹ
Lá rơi vàng lần ghé mắt sang trông
Còn lại gì nơi khoảnh vắng mênh mông
Huế tôi thương xuôi dòng sang bến nớ.
8. “NHỚ HUẾ XƯA”
Thơ: Phạm Thanh Hà
———————-
Chừ xứ Huế còn vương màu nắng
Khi chiều về nón trắng nghiêng che
Áo tím ai tha thướt lối về
Mái tóc thề gợi nhớ gợi thương
Chừ Trường Tiền soi giòng sông Hương
Giăng mắc sương vọng tỏa đôi bờ
Đò ai trôi trên nước lững lờ
Sóng vỗ về man mác lòng ai
Hò hò ơi… vắng điệu Nam Ai
Đêm trên sông tha thiết ngân dài
Cho Ngự Bình dạ mãi bâng khuâng
Người xa người ôm mối sầu dâng
Vĩ Dạ còn mơ vầng mây trôi
Đêm trăng soi thao thức bồi hồi
Xa xăm rồi hỏi Huế buồn không?
Nhớ sao vừa gió trải chiều vương
Để bên ni bóng nắng u hoài
Anh nơi mô bao chừ trở lại
Cố đô sầu trĩu mãi lời ru
Thiên Mụ buồn chuông còn vọng vang
9. “THƯƠNG HUẾ”
Thơ: Đường Hải
———————-
Trở lại một chiều thăm xứ Huế
Thương ai nghe héo hắt trời chiều
Hương Giang buồn quạnh hiu nỗi nhớ
Giọng hò quen Huế mộng ngày xưa…
Ngự Bình soi trăng thưa hẹn ước
Quyện câu hò bến nước tình thương
Nón che nghiêng vấn vương sầu muộn
Níu chân lữ khách lúc chiều buông
Trường Tiền nay cũng buồn lỗi nhịp
Áo ai bay thơ thẩn mãi tìm
Điệu nam buồn héo hắt con tim
Giọng ngân dài khi chìm khi nổi
Đêm dần trôi, tiếng ru điệu vỗ,
Hòa quyện theo âm điệu trầm buồn
Huế nhớ ngày em xa bến nước
Đợi ai về thăm Huế mộng mơ…
10. “VỚI HUẾ”
Thơ: Chu Minh Khôi
———————-
Cỏ thạch xương bồ phảng phất hương
Quằn quại trôi về phía đáy thương
Tiếng chuông nghèn nghẹn trong tháp nắng
Thiên Mụ đong đầy gió viễn phương.
Tôi bị đuổi ra ngoài muôn kiếp
Phiêu dạt chiều nay mắc sông Hương
Núi xanh đau thắt trên triền cỏ
Đôi bờ mái đẩy khúc miên trường.
Thiếu nữ Huế đường phượng bay dáng lụa
Sông Hương choàng tỉnh bỗng ngại ngùng
Áo em sương trắng miền say đắm
Người lạ ven đường hóa nhớ nhung.
11. “HUẾ ƠI”
Thơ: Chu Long
———————-
Dưới trời Huế biếc xanh trong
Cố đô vàng nhẹ ánh hồng nắng thu.
Núi Bạch Mã tọa trầm ru
Tiếng chuông Thiên Mụ tĩnh tu lòng người.
Hương Giang nước quyện mây trời
Giọng hò xứ Huế điệu khơi mượt mà .
Cổng trường Đồng Khánh chiều tà
Áo em dài trắng bóng nhòa hoàng hôn.
Bên cầu ai đứng thả hồn
Trường Tiền ai đợi ai còn nhớ ai
Huế ơi em nắng ban mai
Đi đâu cũng nhớ …nhớ hoài Huế ơi !
12. “HUẾ NGÀY XƯA”
Thơ: Phan Huy Hùng
———————-
Bây chừ nhớ Huế ngày xưa
Hương Giang cô lái đò đưa cuối ngày
Mái chèo vẩy cái lắt lay
Đời em tay vuốt, tay xoay sạm mầu.
Nụ cười em dấu nơi đâu
Sao anh như thấy sóng sâu câu hò
Em chèo cho đến khi mô
Bến tơi tả bến , ghe nhừ nát ghe …
Vẫn mầu tím Huế đi về
Mà sao đêm lạnh
ngày khê
tháng sầu
Nón rách níu nửa quai thao
Mưa như cái tát
nắng cào sống lưng ?
Chừ đây Huế ngọt dòng Hương
Xa em anh gửi lời thương câu hò
Cho màu tím Huế vào thơ
Cho chèo mát mái … anh mơ xuống thuyền …
13. “HUẾ MỘNG HUẾ MƠ”
Thơ: Đỗ Hương
———————-
Núi vẫn Ngự bên dòng Hương thơ mộng
Mưa còn giăng, thương lăng tẩm đền đài
Bến Văn Lâu ai đợi ai, khờ dại
Để bây chừ chùa Thiên Mụ… vàng phai
Cầu Trường Tiền ngơ ngẩn bước chân ai
Sông dùng dằng níu bước người đi mãi
Một sớm thuyền Rồng mái chèo ai trễ nải
Câu Nam bằng ai cúi vớt trên tay
Phá Tam Giang canh mãi ráng chiều vàng
Mênh mang đổ ly rượu tràn
dang dở
Hừng hực nóng chí làm trai chưa thoả
Tranh Đông Hồ khắc bức hoạ… hoang mang
Đại Nội chìm vào rêu cũ thời gian
Phù điêu chạm đau da trời non búng
Tích cũ nghìn năm còn nguyên nhân chứng
Hùng dũng trước Lăng Khải Định xếp hàng…
Quốc Học còn đây tuổi luống, nghiêm trang
Bức tường nhắc áo Trạng Nguyên màu đỏ
Bao kiếp người, vai vươn lên từ đó
Khuỵ vác non sông, tô đỏ ngọn Cờ đào
Thiên Mụ lâm râm câu
khấn hứa thời nao
Đám thuyền lá chênh chao cắm sào trên bến đợi
Câu kinh cuối gió cuốn xoay thời đại
Tấp vào bờ dỗ giấc Thái Bình Dương
Chợ Đông Ba chen lấn cuối con đường
Chân hớt hải kiếm gót hài của Mạ
Nón Bài Thơ phiêu bồng chiều cuối hạ
Huế một đời say nghiêng ngả lòng anh
14. “HUẾ MONG”
Thơ: Vũ Đan Thành
———————-
Tràng Tiền mấy nhịp có hay
Hò Ô, Mái chảy giờ nay đâu rồi
Hay chiều sương rụng bồi hồi
Áo dài đi vắng dòng trôi lững lờ.
Huế mong từ độ đến giờ
Chỉ mơ với mộng với chờ đợi thôi
Con thuyền sương gió chơi vơi
Phút giây thực ảo đâu rồi Hương Giang.
Điệu hò giăng mắc bờ nam
Thuyền xưa bỏ lái người sang nơi nào
Tìm em đắng cả ngọt ngào
Tiếng hò vắng lặng đi vào nhớ mong.
Huế là lượn sóng trong lòng
Cho ai khắc khoải dòng sông con thuyền
Huế là em những nhớ mong
Khát khao trong dạ ai trông ai chờ.
Vẫn là em đó giấc mơ
Cho câu thơ mãi thẫn thờ áo bay
Vẫn là em đó chiều nay
Vừa qua Đại Nội dừng ngay chân cầu.
Xa trông thoang thoảng một màu
Màu thương màu nhớ như màu mắt em…
15. “THƯƠNG HUẾ”
Thơ: Hoàng Lan
———————-
Tôi viết cho em cho Huế rất nồng nàn
Có đầy ắp nước sông Hương dịu dàng soi núi Ngự
Có Tràng Tiền níu chân người lữ thứ
Để một lần tình giữ mãi nơi đây.
Tôi viết cho em và Huế rất thơ ngây
Thành Nội kinh đô vào một ngày nắng tắt
Tà áo ai góp nhặt vào đáy mắt
Thoáng mơ hồ lại rất thật trong ta.
Tôi viết cho em cho một Huế ngọc ngà
Dịu dàng quá đất và người hoà quyện
Tiếng nói thân thương dịu dàng dễ mến
Ôm chút tình tôi đến cạnh Huế thơ
>>> Xem thêm: Bài thơ về áo dài Việt Nam hay và ý nghĩa nhất
Bên trên là những bài thơ về Huế hay và ý nghĩa say đắm lòng người. Một vùng đất thơ mộng thu hút du khách ngắm ngoạn cảnh từ sông suối cho đến con người nơi đây. Có thể nói rằng cố đô Huế là một chủ đề bao la để các thi nhân khám phá và cảm nhận sáng tác thành những bài thơ hay và ý nghĩa.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Bài thơ về Huế hay và ý nghĩa đi vào lòng người tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.