Bạn đang xem bài viết Chùm thơ về trăng buồn, cô đơn, tâm trạng tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Ánh trăng là thứ luôn tạo cho các thi sĩ, nhạc sĩ nhiều nguồn cảm hứng tuyệt vời để tạo ra những tác phẩm lãng mạn, trữ tình, ngọt ngào, sâu lắng về chủ đề tình yêu. Hình ảnh ánh trăng từ lâu đã được nhiều thi nhân khai thác và cho vào lời thơ, nói về thơ trăng thì chúng ta sẽ nghĩ ngay đến nhà thơ nổi tiếng với chùm thơ tình lãng mạn Hàn Mặc Tử. Không chỉ có ông mà nhiều nhà thơ khác cũng vận dụng hình tượng ánh trăng một cách hiệu quả để tạo nên dòng cảm xúc đẹp đẽ cho bài thơ. Sau đây, chúng ta hãy cùng xem qua chùm thơ về trăng buồn, cô đơn và đầy tâm trạng của các thi nhân để thấy được cái hay của nghệ thuật lồng ánh trăng vào vầng thơ.
Những bài thơ về trăng rằm
1. Đêm trăng vương mộng
Theo lối gió bước tình hồng mở ngõ
Vườn trăng thanh hương lạ nghĩa thơm tho
Đắm trong thơ, mơ kết chuyện hẹn hò
Ta cũng lỡ để tình say đắm đuối
Và cứ thế đợi trăng về một buổi
Dầu chuyện lòng se kết gọi mùa xưa
Trời nhiều cơn nắng bước vào mưa
Tình cũng đã theo sầu lời gọi nhớ
Tay ta viết thơ lòng còn bỡ ngỡ
Mà tình ơi! Say mật ánh trăng đêm
Lá đừng rơi như chân bước qua thềm
Xin giấc ngủ bình yên trong mộng nhỏ
Trăng vẫn thắm như tình trăng cón đó
Lòng vẫn buồn như chuyện của yêu đương
Sương sầu gì? Rơi giọt nhớ giọt thương
Hay lá úa ôi! Tình vừa rớt rụng.
2. Tình trăng
Trăng khuya nhành liễu phân kỳ
Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường
Trăng vàng mờ nhạt khói sương
Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương
Mây mù che giấu trăng thương
Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng
Ta buồn mặt rủ mày hường
Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi
Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu
Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai
Gió đưa nhành liễu bắt cầu
Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau
Trăng ơi sao mãi một màu
Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần.
3. Trăng ơi
Trăng ơi khi tỏ khi mờ
Nơi đây một bóng bơ bơ lạnh lùng
Trăng vờn mây núi chập chùng
Riêng ta một nỗi nhớ nhung ngút ngàn.
Một mình một bước lang thang
Trên đầu lẻo đẻo trăng vàng đi theo
Người buồn trăng chẳng trong veo
Khi tròn lúc khuyết khi treo khi chìm.
Nhìn trăng gửi gắm nỗi niềm
Khi than khi trách ta tìm đến trăng
Em buồn em trốn trong trăng
Sâu trong đáy mắt vầng trăng vơi đầy.
Trăng non trăng khuyết trăng gầy
Không gian tĩnh mịch thuyền này trong trăng
Trăng tròn vành vạnh vầng trăng
Tình em trong trẻo như trăng ngày rằm.
4. Dưới ánh trăng
Dưới ánh trăng đêm ngó nên thơ
Bến im bờ vắng thấy lững lờ
Chỉ còn tiếng dế tiếng giun ấy
Mặt sông trăng vẽ đẹp như mơ
Dưới ánh trăng đêm ngồi ghi thơ
Nhạt gió lưa thưa nhè nhẹ về
Như viếng thăm đêm chào vui ấy
Như gợn trong lòng thấy bơ vơ
Dưới ánh trăng đêm với sương khuya
Cỏ cây lim dim đón gió về
Nhè nhẹ cây cành đong đưa đó
Như nhuộm vào hồn anh đêm khuya
Dưới ánh trăng đêm với cơn mơ
Hồn kiếm tìm em trôi lững lờ
Thổn thức trong lòng đêm ngồi ngó
Nơi có bóng em cuối trời mờ.
5. Soi ánh trăng
Soi ánh trăng tròn đẹp đêm nay
Vàng rơi từng hạt phủ bầu trời
Khắp miền trời xa mênh mông rộng
Toả ánh trăng thương phủ đêm dài
Soi ánh trăng vàng gợn bóng ai
Trà chén trăng khuya thầm tên hoài
Hỏi ánh trăng đêm cho tôi gửi
Tìm kiếm cho tôi một bóng người
Soi ánh trăng đẹp dài qua đêm
Sáng tươi từng hạt đổ xuống thềm
Chẳng vẽ bóng ai đêm nay đó
Cho tôi thấy rõ khỏi thầm thương
Soi ánh trăng tươi lòng buồn ơi
Soi cả cảnh tình hoang vu rồi
Soi cả cõi lòng thầm thương ngóng
Soi cả thời gian vẫn vắng người.
Những bài thơ về trăng khuyết
1. Nửa vầng trăng
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nữa in gối chiếc nữa soi dặm trường
Nữa về thờ thẩn nhớ thương
Nữa trôi lạc bến sông tương đợi chờ
Tình ngày xưa đẹp như thơ
Nào ai biết được hững hờ mai sau
Tàn rồi một giấc chiêm bao
Người đi để lại lệ trào khoé mi
Từ ngày tình bỏ ra đi
Về nơi bến mộng nhớ gì không em
Để ta thao thức từng đêm
Góp gom kỷ niệm buồn thêm tháng ngày
Nhìn trăng chợt thấy u hoài
Trăng còn nữa mãnh tình nay hết rồi
Trăng buồn trăng lững lờ trôi
Trông trăng lòng chợt bồi hồi vì đâu
Trăng sầu rụng bến sông sâu
Để ta ngơ ngẩn canh thâu bẽ bàng
Thu tàn gió chuyển đông sang
Thuyền yêu lạc bến dở dang một đời
Sông buồn con nước đầy vơi
Mình ta ngồi đợi trăng rơi lạc dòng.
2. Hờn trăng
Vầng trăng ai thả ngang trời
Để em tôi nhặt chơi vơi giữa chiều
Mơ màng kéo mảnh hồn phiêu
Đưa bàn tay níu tin yêu vọng về
Cánh diều ai thả ven đê
Để em tôi xõa tóc thề chạy theo
Thoảng cơn gió ghẹo đưa vèo
Mắt Huyền ngơ ngác trong veo dỗi hờn
Bài ca văng vẳng thâm sơn
Để em tôi bớt tuổi hờn giữa đêm
Lả tai khẽ đọng môi mềm
Tìm quên những giấc mơ êm níu giờ
Lời yêu ai thả chơ vơ
Để em tôi phải thẫn thờ yêu thương
Hồn ai thao thức canh trường
Gom vào nỗi nhớ ướp hương ái tình
Xin người chớ thả lặng thinh
Để em tôi mãi một mình cô đơn
Xin người chớ thả dỗi hờn
Để em tô điểm vẽ sơn cuộc tình.
3. Trăng khuyết – Nguyễn Hưng
Bước qua nhau trong một đêm trăng vỡ
Cố dằn lòng để ngỡ chẳng từng quen
Sao sầu rơi tựa lá trút bên thềm
Giọt mằn mặn môi mềm nghe chua xót.
Những vần thơ ngày nào từng nắn nót
Lời yêu thương lịm ngọt đã từng trao
Bao nhớ nhung một thuở ấy cồn cào
Ai đã vội cất vào miền quên lãng ?
Nhớ không em một đêm thanh trăng sáng ?
Nụ hôn đầu năm tháng chẳng thể quên
Gối cỏ mềm hai đứa đợi trăng lên
Vòng tay xiết dịu êm trong gió mướt.
Rồi đêm nào con đường mưa đẫm ướt
Bàn chân ai trượt lối bước sang ngang
Anh bơ vơ khi canh vắng muộn màng
Trăng tắt ánh bàng hoàng mây giăng kín.
Ái ân xưa giờ đây đành câm nín
Chỉ mình anh bịn rịn cũng bằng không
Bước qua nhau em có thấy nao lòng ?
Dẫu đã cố như không hề nhìn thấy.
Hết thật rồi dù chỉ bàn tay vẫy
Dõi bóng xa bỗng thấy lệ chực trào
Bầu trời đêm cơn gió đến lao xao
Hỏi anh rằng… khi nào trăng thôi khuyết ?
Biết làm sao… ngày mai anh đâu biết
Trăng tàn rồi da diết vẫn còn đây
Màn sương rơi phủ kín tấm thân gầy
Lối anh về… rơi đầy… mảnh trăng vỡ.
4. Vầng trăng khuyết – Phú Sĩ
5. Trăng khuyết giữa đời – Diệp Ly
Những bài thơ về trăng và biển
1. Tình trăng và biển – Lê Thị Ngọc Thủy
Biển kia dù lặng hay sóng cao
Bóng trăng sáng dịu vẫn len vào
Chìm đắm thật sâu trong làn nước
Như lời thề hẹn tự khi nao
Sóng nước dâng trào như vuốt ve
Trăng lặng để nghe tiếng sóng thề
Xin được ngàn năm tình nồng ấm
Giữ chặt vầng trăng …chẳng cho về
Trăng cũng dịu dàng thề với ai
Soi sáng yêu thương suốt đêm dài
Dù cho sóng gió tình thay đổi
Trăng vẫn sáng soi chẳng ai hoài
Những ngày trăng sáng soi biển sâu
Tình tự miệt mài khi bên nhau
Bài yêu muôn thưở trăng và biển
Các cặp đôi yêu cũng mơ cầu.
2. Trăng biển – Sinh Hoàng
Biển đêm nay đẹp lắm em ơi !
Lấp lánh lung linh tận cuối trời
Ngửa lòng biển thắm ôm trăng bạc
Mượt mà trăng chiếu biển chơi vơi
Tàu anh neo đậu bến ngàn khơi
Hứng từng giọt vàng óng ánh rơi
Nòng pháo thép mơ màng yên lặng
Ngước vươn cao cùng ngắm trăng trời
Trăng rạng ngời trải đến muôn nơi
Ở nơi anh bốn bề biển vắng
Ôi ! Đẹp quá biển vàng trăng thắm
Biển cùng trăng, Trăng Biển mặn mà
Chuyến hải hành vào phía khơi xa
Đã bao ngày lênh đênh sóng gió
Biển đêm nay lặng ru trăng tỏ
Anh chợt nghe bến nhớ gọi về.
3. Biển nhớ – Hồng Cẩm
Biển khắc khoải cuộn trào nỗi nhớ
Ánh trăng vàng vui ở chốn nao
Nghe chăng âm hưởng thét gào
Chữ mong-chữ nhớ…quyện vào câu thương
Biển vấn vương vào đường tình ái
Mộng mơ nhiều…đã phải lòng trăng
Tương tư ôm bóng chị Hằng
Tim côi loạn nhịp…không ngăn sóng cuồng
Câu luyến nhớ trào tuôn kỷ niệm
Trăng thượng tuần kiều diễm làm duyên
Sà vào lòng biển dịu hiền
Ái ân đang đượm…trăng liền vỡ tan
Ôi nghịch cảnh…đôi đàng chia cách
Mộng uyên ương…phủi sạch từ đây
Đớn đau biển nhớ trăng gầy
Chênh chao vũ khúc…hóa đầy bão giông!
4. Biển – Trần Kim Anh
Biển đau khát vọng bền lâu,
Tìm trong nhân thế sẻ sầu uất u.
Ai người chia sớt thiên thu?
Hoài trong số phận ngục tù xác xơ.
Nguyệt tàn một bóng bơ vơ.
Giữa mênh mông biển bến bờ hư vô.
Tìm say tìm khát tìm thơ.
Truân chuyên lệ giãy khạo khờ hai ta…
Biển điệp trùng mãi xót xa.
Nguyệt em sáng tỏ nhưng là đáng thương.
Biển lao đao, biển dặm trường.
Ba chìm bảy nổi tai ương đã từng.
Nguyệt mê mải giữa muôn trùng,
Mênh mông Biển cả bập bùng sóng xô.
Biển dịu êm, Biển khát khô.
Nguyệt em ngụp lặn nhấp nhô sóng tình.
Biển hiền hoà giọt sương trinh.
Trong niềm khắc khổ một mình Biển thôi.
Trông ngoài Biển chả cút côi.
Chỉ trong sâu thẳm Biển đồi cô đơn…
Nguyệt buồn lang bạt ngõ hồn
Mê say Nguyệt cứ bồn chồn ước mơ.
Tìm trong thế giới nàng thơ
Một hình dáng đẹp lờ mờ… Biển anh.
5. Tình biển… tình trăng – Bằng Lăng Tím
Biển vẫn thế ngàn đời không thay đổi
Biển yêu trăng biển trỗi khúc nhạc tình
Vạn vì sao trên biển biếc lung linh
Trái tim biển chỉ có mình trăng hiểu.
Trăng trên biển ánh chiếu vàng êm dịu
Biển ôm trăng không thể thiếu trong đời
Tình của trăng bao la cả khung trời
Bên tình biển ngàn lời yêu dành tặng.
Tiếng sóng ru đêm yên bình sâu lắng
Biển cùng trăng thỏa sức ngắm cùng nhau
Trăng khuyết tà lòng biển cũng rạn đau
Biển dông bão trăng úa nhàu thương nhớ!
Biển và trăng khúc tình thu duyên nợ
Biển xa trăng thương nhớ mãi đầy vơi
Trăng lặng im bên biển biếc không rời
Tình trăng biển muôn ngàn đời bất diệt.
Những bài thơ về trăng quê
1. Ánh trăng
Hồi nhỏ sống với đồng
Với sông rồi với bể
Hồi chiến tranh ở rừng
Vầng trăng thành tri kỉ
Trần trụi với thiên nhiên
Hồn nhiên như cây cỏ
Ngỡ không bao giờ quên
Cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
Quen ánh điện cửa gương
Vầng trăng đi qua ngõ
Như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
Phòng buynh-đinh tối om
Vội bật tung cửa sổ
Đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng…
Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi người vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình.
2. Trăng quê – Đặng Minh Mai
Lâu lắm rồi tôi được ngắm trăng quê
Trăng đẹp lắm làm mê người xa xứ
Quê hương tôi đang đắm say giấc ngủ
Bước lặng thầm đường cũ ánh trăng ru
Xa quê hương bao mùa ánh trăng thu
Xa tuổi thơ, xa lời ru của mẹ
Đêm nay đây trăng sáng trong êm nhẹ
Kỷ niệm nào khe khẽ thức trong tim?
Đây đống rơm, khóm chuối ta trốn tìm
Kia cầu ao nơi ta ngồi hóng mát
Lũy tre xanh rì rào ngân tiếng hát
Gió thu về thơm ngát lúa quê hương
Quê hương ơi! Sao quá đỗi thân thương
Đượm lòng tôi bao vấn vương nỗi nhớ
Ánh trăng quê vẫn nồng nàn hơi thở
Khi xa rồi lòng nức nở nhớ quê
Ánh trăng vàng vẫn lấp lánh đê mê
Bao ký ức cứ tràn trề tuôn chảy
Dẫu xa cách trái tim hồng luôn cháy
Nghĩa xóm làng tình ấy đẹp như trăng.
3. Nhớ trăng quê – Nguyễn Đình Huân
Lâu lắm rồi không nhìn thấy ánh trăng
Chỉ thấy ánh đèn giăng giăng trên phố
Những ánh đèn màu, xanh vàng tím đỏ
Đêm thu về sao chợt nhớ trăng quê
Mảnh trăng non treo chênh chếch chân đê
Óng ánh vàng mái tóc thề con gái
Anh vuốt tóc em vòng tay êm ái
Bao năm rồi còn nhớ mãi không quên
Nỗi nhớ ngày xưa chẳng gọi thành tên
Anh cất riêng cho mình ên em ạ
Để mỗi khi gặp trăng nơi xứ lạ
Nhớ em nhiều anh nhớ cả trăng non
Tháng tám về trăng thu giữa Sài Gòn
Cứ bàng bạc sao không còn thơ mộng
Có phải chăng vì bộn bề cuộc sống
Anh vô tình quên hình bóng trăng xưa
Thu về rồi trăng quê đã tròn chưa
Anh sẽ về khi trăng vừa mới nhú
Thăm người xưa mối tình đầu ấp ủ
Thăm trăng vàng nhớ chuyện cũ người ơi.
4. Dưới ánh trăng quê – Hoàng Hiện
Nguyệt vừa trải ánh vàng khoe
Áng mây vồn vã cặp kè chỏm xanh
Hững hờ sương mắc trên cành
Lửng lơ ngọn trúc mỏng manh, tròng trành
Lưới tình con nhện thả giăng
Chợp chờn cánh vạc giỡn đằng ruộng xa
Kiến đu, bám đọt tre ngà
Kiễng chân níu những dải hoa sao dời
Chão chàng ôm lục bình trôi
Hỏi sen còn chỗ xin ngồi ngắm bông
Cá tung hứng nhảy, cuộn vòng
Nghiêng mình uốn lượn, vẽ cong mặt hồ
Nhẹ nhàng sóng lững lờ xô
Lơi chèo cô lái thẫn thờ ngưỡng say
Bụm tay vớt mảnh trăng gầy
Cánh buồm no gió chở đầy ước mơ.
5. Vầng trăng quê ngoại – Hoa Sơn
Tôi mơ ngày về với quê xưa
Chiều tắm bờ ao, ngắm hàng dừa
Trèo lên cây hái dừa tươi mát
Uống ngọt thiên đường của tuổi thơ
Tôi nhớ đêm nào ngắm ánh trăng
Ngoại kể tôi nghe chuyện chị Hằng
Có gốc cây đa và chú Cuội
Tôi nghiêng đầu hỏi :”Có thật không?”
Rồi từ dạo ấy Ngoại khuất xa
Ngoại đi đi mãi không về nhà
Riêng tôi buồn ngắm vầng trăng cũ
Thổn thức trăng khuya bổng nhạt nhoà
Ai đã từng mơ về đất Mẹ
Bạn nhớ gì trên mãnh đất ngô khoai?
Riêng tôi thương nhớ vầng trăng cũ
Vầng trăng quê Ngoại mãi mãi không phai ….
Những bài thơ về đêm trăng buồn
1. Trăng ơi
Trăng khuya nhớ gió đi tìm
Xe duyên tơ nguyệt biết tìm ở đâu
Mỏi mòn ngồi ngóng đêm thâu
Mây bay lơ lững hỏi sầu nhớ ai ?
Trăng khuya mơ mộng vờn ai
Long lanh đôi mắt nhung nai mơ màng
Hỏi rằng ! Trăng mộng đêm say
Có sầu nhung nhớ ngập tràng như tôi
Trăng hờn lơ lững xa xôi
Nữa đêm đang mộng lần trôi xa dần
Mây hồng lơ lững dần chân
Gió reo , reo nhẹ rung vầng trăng khuya
Đêm nay mơ ướt gió về
Ru mây vào mộng tràng trề hương yêu
Trăng tròn ! Trăng khuyết ! Trăng lên !
Tình em dậy sống anh ơi nơi nào
Vầng trăng ai sẽ làm đôi
Tình em gió cuốn ngậm ngùi xót xa!!!!
2. Buồn ai – ai buồn
Trăng khuya rơi rụng xuống cầu
Mình anh ngóng đợi, nỗi sầu rụng theo
Đường xưa lối cũ vắng teo
Sao rơi lặng lẻ bay vèo trong đêm
Hoa trôi, nước cuốn buồn thêm
Còn đâu những phút êm đềm bên nhau
Trời gieo chi lắm khổ đau
Tim anh lỗi nhịp biết bao lần rồi !
…Ánh dương ló dạng bên đồi
Tay không níu nổi, gót rời bước đi
Ngàn sau gặp gỡ có khi
Ái ân còn đó, ướt mi cay nồng
Rồi mai em cũng theo chồng
Người xưa dần khuất… bóng hồng vu quy
3. Ánh trăng buồn
Nửa đêm nhìn ánh trăng buồn
Cô đơn lẻ bóng lệ tuôn gối mềm
Giờ này người đã ấm êm
Bỏ rơi một nửa trong đêm u sầu
Những ngày hai đứa còn đâu
Nhớ lời anh nói những câu hẹn thề
Bên vạt cỏ dọc triền đê
Anh đi quên cả lối về thăm em
Giờ đây trăng rủ bên thềm
Để cho ngọn gió ghé xem những gì
Mây buồn mây cũng bay đi
Còn em nỗi tủi sầu bi lệ nhòa
Nghĩ rằng tình đó đã qua
Nghĩ rằng anh ở nơi xa thật rồi
Sao lòng vẫn thấy bồi hồi
Trong đêm không ngủ….lạy trời quên anh.
4.Trăng lạc
Trăng đã uống bao nhiêu rượu đế
Mà ngả nghiêng dương thế muôn chiều
Trăng rằng trăng mãi cô liêu
Một đời quạnh vắng liêu xiêu một đời
Trăng say khướt trăng rơi đáy giếng
Thăm thẳm sâu vẳng tiếng khóc than
Trăng về đi nhé dương gian
Đừng soi bóng liễu giữa ngàn cung mây
Trăng dường lạ ru ngày xa nhớ
Chốn tiên xa lở dở cung Hằng
Trăng mê trăng mải dung dăng
Một đời say đắm nên trăng vương tình
Trăng võng nhịp ru mình trăng hé
Vén mây xanh trăng ghé xuống đây
Trăng về ôm mối tình say
Cho ta hạnh phúc tháng ngày hỡi trăng.
5. Tự tình dưới trăng
Trăng lơ lững, bên thềm móc võng
Gió gọi về lắng đọng tim mơ
Tự tình ánh nguyệt dệt thơ
Đong đưa gửi mộng vu vơ chị hằng
Buồn lãng đãng, giăng giăng tơ rối
Dệt không thành một mối lương duyên
Phủ mình trước mộng ảo huyền
Lam chiều khói toả chung chuyên cửa hồn
Bão cát xoáy, vùi chôn luyến ái
Lục bình trôi ngược mái chèo xuôi
Mươi năm tình cảm vun bồi
Đắp xây tổ ấm giờ rồi mộng tan
Cung trầm bổng, tỳ đàn đứt gãy
Mảnh trăng sầu tháng bảy mưa ngâu
Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau
Kết đàn Ô Thước nhịp cầu mỗi năm
Hồn khoắt khoải, trăng rằm rao bán
Lòng đơn cô như áng phù vân
Thương thân, phận bạc phong trần
Suy tư tình ái hương ngần thoáng bay.
Những bài thơ về trăng của Bác
1. Vọng nguyệt
Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
2. Rằm tháng Giêng
Rằm xuân lồng lộng trăng soi,
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.
Giữa dòng bàn bạc việc quân,
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.
3. Dạ lãnh
Đêm thu không đệm cũng không chăn,
Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an;
Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,
Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang.
4. Tin thắng trận
Trăng vào cửa sổ đòi thơ,
Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,
Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,
Ấy tin thắng trận Liên khu báo về.
5. Đối nguyệt
Ngoài song, trăng rọi cây sân,
Ánh trăng nhích bóng cây gần trước song.
Việc quân, việc nước bàn xong,
Gối khuya ngon giấc bên song trăng nhòm.
6. Cảnh khuya
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
7. Cảnh rừng Việt Bắc
Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,
Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,
Khách đến thì mời ngô nếp nướng,
Săn về thường chén thịt rừng quay,
Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,
Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say.
Kháng chiến thành công ta trở lại,
Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.
8. Trung thu
Trung thu ta cũng tết trong tù,
Trăng gió đêm thu gợn vẻ sầu;
Chẳng được tự do mà thưởng nguyệt,
Lòng theo vời vợi mảnh trăng thu.
9. Giải đi sớm
Gà gáy một lần đêm chửa tan,
Chòm sao nâng nguyệt vượt lên ngàn;
Người đi cất bước trên đường thẳm,
Rát mặt, đêm thu, trận gió hàn.
10. Thư Trung thu 1951
Trung thu trăng sáng như gương
Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng
Sau đây Bác viết mấy dòng
Gửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung…
Những bài thơ về trăng của Hàn Mặc Tử
1. Đà Lạt trăng mờ
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
2. Trăng vàng trăng ngọc
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
3. Uống trăng
Ta căm với tiếng reo khô
Ta buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơ
Ngông cuồng đi hái vần thơ
Yêu đương, rót nước để chờ trăng lên
Bóng Hằng trong chén nằm nghiêng
Lả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tình
Sóng xao mặt nước rung rinh
Lòng ta khát miếng chung tình từ lâu
Uống đi cho đỡ khô hầu
Uống đi cho bớt cái sầu mênh mang
Có ai nuốt ảnh trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng Tiên Nga
Đã thèm cái giấc mơ hoa.
4. Vầng trăng
Hãy nâng lên và nâng lên chút nữa
Sóng thơm tho như ánh ngọc hừng đông.
Nhưng cao quá và căng lên dữ quá,
Dồn qua mau cho lún mức hư không.
Đã trong rồi và thanh tao đến tớt
Bao nhiêu tơ chuyển được tiếng thơ bay.
Êm êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,
Em so le và nguyên vẹn giữa đêm nay.
Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắm
Xin ban ơn bằng cách sáng thêm lên
Ánh thêm lên cho không gian rất đẫm
Linh hồn thơ mát rợn với hương nguyền.
5. Đây thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
Những bài thơ 4 chữ về trăng
1. Dưới ánh trăng vàng
Dưới ánh trăng vàng ,
Tôi nàng tán gẫu
Ngôi sao Bắc đẩu
Chớp mắt im hơi
Mảnh thiên thạch rơi
Ma trơi lặp lòe
Đom đóm e dè
Tìm ai thắp đuốc
Đêm khuya giá buốt
Não nuột dế kêu
Định ngỏ lời yêu …
Vì nghèo nán lại
Lửa lòng bốc cháy
Tay lỡ chạm tay
Thoang thoảng đâu đây
Mùi hương dạ lý.
2. Khúc tình trăng quê – Đông Hòa
Tìm nơi đây
vùng sông nước miền tây
bổng nhớ màu
hoa điên điển vàng say
Nhớ đến dáng ai
nhỏ nhắn bờ vai
cầm liềm gặt
từng lọn lúa vào tay
Cửu Long hôm nay
nước chảy dịu dàng
thoảng nhẹ mơ màng
giọng hò nhặt khoan
Chiều về hành trang
trên vai trĩu nặng
nhìn cảnh xưa
nỗi lòng sầu không tan
Bỗng nhớ em đôi mắt ngày đưa tiễn
Bịn rịn trong những giây phút rời xa
Tay cầm tay nhau gửi lời ước hẹn
Mãi cùng nàng duyên tình chẳng phôi pha
Rồi hôm nay trở lại với tình ai
Bên cành điên điển thôi nét u hoài
Cùng đứng bên nhau dưới sương mù lặng
Lòng sướng vui chung vọng ánh trăng dài.
3. Không đề
Mồng một lưỡi trai.
Mồng hai lá lúa.
Mồng ba câu liêm.
Mồng bốn lưỡi liềm.
Mồng năm liềm giật.
Mồng sáu thật trăng.
Mười chín đụn dịn
Hai mươi giấc tốt
Hăm mốt nửa đêm
Hăm hai hạ huyền
Hăm ba gà gáy
Hăm bốn ở đâu
Hăm nhăm ở đấy
Hăm sáu đã vậy
Hăm bẩy làm sao
Hăm tám thế nào
Hăm chín thế ấy
Ba mươi chẳng thấy
Mặt mày trăng đâu.
4. Chuỗi cười
Lá đổ rào rào,
Trăng vàng xôn xao
Chuỗi cười ha hả,
Trên cánh đồi cao
Khói bỏ tầng không
Lửa dậy trong lòng
Ô hay tráng sĩ
Dừng mãi bên sông.
5. Không đề
Đêm qua mưa rào
Nước trút ào ào
Tan cả trăng sao
Mưa lớn biết bao!
Sáng nay mưa rào
Tạnh từ lúc nào
Mặt trời lên cao
Vạn vật khô ráo
Cây cỏ tỉnh táo
Tươi tốt cây đào
Trên cành, chim sáo
Nhấm nháp trái táo
Anh chị chào mào
Bắt sâu lao xao
Gió khẽ rì rào
Đẹp, ngỡ chiêm bao
Anh chị cào cào
Bay, đậu bờ rào
Nhảy vút lên cao
Vật đẹp biết bao!
Chú chim”quảng cáo”
Khu vườn thay áo
Trong lành biết bao!
>>> Xem thêm: Những bài thơ hay nhất của Xuân Diệu
Trên đây là những bài thơ về trăng hay mà Wiki Cách Làm đã tổng hợp và chia sẻ với các bạn. Với những ai yêu thích thơ trăng, hi vọng bài viết này sẽ giúp bạn có thêm nhiều bài thơ hay mới để bổ sung vào bộ sưu tập thơ hay của mình.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Chùm thơ về trăng buồn, cô đơn, tâm trạng tại Thcslytutrongst.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.